Chlamydia và bệnh lậu đều là những bệnh nhiễm trùng lây qua đường tình dục (STI) do vi khuẩn gây ra. Vi khuẩn gây bệnh có thể lây khi quan hệ tình dục qua đường miệng, đường âm đạo hoặc hậu môn.
Các dấu hiệu, triệu chứng của hai bệnh này cũng khá giống nhau nên khi có những biểu hiện bất thường thì sẽ rất khó xác định đó là bệnh nào nếu không làm xét nghiệm.
Nhiều người bị chlamydia hoặc bệnh lậu mà không hề có triệu chứng. Nhưng khi có thì các triệu chứng chung thường là dịch tiết có màu, mùi bất thường từ dương vật hoặc âm đạo và cảm giác đau đớn, nóng rát khi đi tiểu.
Chlamydia phổ biến hơn bệnh lậu. Theo một khảo sát vào năm 2017, hơn 1.7 triệu trường hợp nhiễm chlamydia đã được ghi nhận ở Mỹ trong khi chỉ có hơn 550.000 trường hợp mắc bệnh lậu.
Dưới đây là một số điểm giống và khác nhau của hai bệnh này và các biện pháp giảm nguy cơ mắc các bệnh lây truyền qua đường tình dục.
Cả nam giới và nữ giới đều có thể bị nhiễm chlamydia hoặc bệnh lậu mà không hề có bất kỳ dấu hiệu, triệu chứng nào.
Khi bị chlamydia, nếu có thì các triệu chứng thường bắt đầu xuất hiện trong vòng vài tuần sau khi nhiễm bệnh. Với bệnh lậu, phụ nữ thường không bao giờ biểu hiện triệu chứng hoặc có thể chỉ gặp các triệu chứng nhẹ, trong khi nam giới dễ gặp phải các triệu chứng nặng hơn.
Hai bệnh này có chung một số dấu hiệu, triệu chứng đặc trưng (ở cả nam và nữ) như sau:
Cả bệnh lậu và chlamydia đều có thể gây sưng ở tinh hoàn và bìu cùng với hiện tượng đau khi xuất tinh ở nam giới.
Cả hai bệnh này cũng có thể gây ra triệu chứng bất thường ở miệng và cổ họng, ví dụ như đau họng và ho nếu như quan hệ tình dục đường miệng với người bệnh.
Khi bị nhiễm chlamydia, phụ nữ sẽ gặp phải các triệu chứng nghiêm trọng hơn nếu vi khuẩn lan đến tử cung và ống dẫn trứng. Tình trạng này có thể gây ra bệnh viêm vùng chậu.
Bệnh viêm vùng chậu có các dấu hiệu, triệu chứng như:
Cần đi khám ngay lập tức nếu gặp những biểu hiện này.
Khi bị bệnh lậu, người bệnh cũng có thể sẽ nhận thấy các dấu hiệu ở hậu môn như ngứa, đau và rát khi đi đại tiện.
Ở phụ nữ, bệnh lậu gây hiện tượng kinh nguyệt ra nhiều và đau khi quan hệ tình dục.
Cả hai bệnh lây qua đường tình dục này đều là do vi khuẩn gây ra. Nguyên nhân gây bệnh chlamydia là do vi khuẩn Chlamydia trachomatis còn thủ phạm gây bệnh lậu là do vi khuẩn Neisseria gonorrhoeae.
Cả bệnh lậu và chlamydia đều lây truyền qua quan hệ tình dục đường miệng, đường âm đạo và đường hậu môn không an toàn, nghĩa là quan hệ mà không sử dụng bao cao su, màng chắn miệng hay các biện pháp bảo vệ khác.
Cả hai cũng có thể lây qua các hình thức quan hệ tình dục không thâm nhập. Ví dụ, kể cả khi chỉ tiếp xúc bộ phận sinh dục ở bên ngoài với người bệnh thì cũng có thể bị nhiễm vi khuẩn.
Và dù dùng bao cao su hay các biện pháp bảo vệ khác nhưng nếu không sử dụng đúng cách hoặc bao cao bị thủng, rách thì cũng vẫn có thể bị nhiễm các bệnh lây qua đường tình dục.
Các bệnh này có thể lây ngay cả khi không biểu hiện triệu chứng rõ rệt.
Cuối cùng, cả chlamydia và lậu đều có thể lây từ mẹ sang con trong khi sinh.
Đối tượng có nguy cơ cao mắc bệnh lậu, chlamydia và các bệnh lây truyền qua đường tình dục khác là những người:
Những người bị tấn công tình dục cũng có nguy cơ cao mắc các bệnh lây qua đường tình dục.
Cần đến bệnh viện càng sớm càng tốt để được tư vấn làm xét nghiệm nếu bị ép quan hệ tình dục.
Cả chlamydia và bệnh lậu đều có thể được chẩn đoán bằng các phương pháp tương tự nhau. Bác sĩ sẽ thực hiện một hoặc một số xét nghiệm dưới đây và dựa vào kết quả để đưa ra phương pháp điều trị phù hợp:
Cả chlamydia và lậu đều là những STD có thể chữa khỏi bằng thuốc kháng sinh nhưng kể cả khi đã điều trị khỏi thì vẫn có thể bị lây nhiễm lại nếu tiếp tục quan hệ tình dục với người bị bệnh.
Chlamydia thường được điều trị bằng một liều azithromycin duy nhất hoặc dùng trong thời gian khoảng 1 tuần (thường chỉ khoảng 5 ngày).
Một loại thuốc nữa để điều trị chlamydia là doxycycline. Thuốc kháng sinh này thường được dùng hai lần mỗi ngày trong khoảng một tuần.
Cần tuân thủ đúng theo chỉ định về liều lượng của bác sĩ. Khi được kê thuốc kháng sinh thì phải uống đủ liều và đủ thời gian quy định để tiêu diệt hoàn toàn vi khuẩn. Việc ngừng kháng sinh giữa chừng sẽ khiến cho vi khuẩn có khả năng kháng thuốc và khó điều trị hơn. Điều này sẽ gây nguy hiểm nếu bị tái nhiễm.
Các triệu chứng sẽ bắt đầu giảm dần và biến mất sau vài ngày điều trị.
Không được quan hệ tình dục cho đến khi đi tái khám và bác sĩ xác nhận bệnh đã khỏi hoàn toàn. Có thể phải sau khoảng 2 tuần hoặc lâu hơn thì bệnh mới khỏi hẳn và trong thời gian đó, vi khuẩn vẫn có thể lây truyền.
Bệnh lậu được điều trị bằng thuốc kháng sinh dạng tiêm ceftriaxone và thuốc kháng sinh đường uống azithromycin.
Việc sử dụng cả hai loại kháng sinh cùng lúc sẽ giúp tiêu diệt vi khuẩn hiệu quả hơn so với chỉ sử dụng một loại kháng sinh đơn lẻ.
Cũng giống như chlamydia, khi bị bệnh lậu thì cũng phải dùng thuốc kháng sinh đủ liều, đủ thời gian và không được quan hệ tình dục cho đến khi khỏi bệnh hoàn toàn.
Vi khuẩn gây bệnh lậu có khả năng kháng thuốc cao hơn vi khuẩn gây chlamydia. Nếu bị nhiễm một chủng vi khuẩn kháng thuốc thì sẽ cần điều trị bằng các loại thuốc kháng sinh khác.
Nếu không được điều trị, các bệnh lây truyền qua đường tình dục có thể gây ra biến chứng. Một số biến chứng có thể xảy ra ở cả nam và nữ nhưng cũng có những biến chứng chỉ xảy ra ở nam hoặc nữ do cấu tạo giải phẫu hệ sinh dục không giống nhau.
Bệnh lậu thường gây ra những biến chứng nặng hơn và dễ dẫn đến các hậu quả về lâu dài như vô sinh.
Các biến chứng chung gồm có:
Cách duy nhất để ngăn ngừa hoàn toàn chlamydia, bệnh lậu và tất cả các bệnh lây qua đường tình dục khác là không quan hệ tình dục.
Tuy nhiên, không cần thiết phải như vậy. Có nhiều cách để giảm nguy cơ mắc và lây truyền các bệnh này:
Cả chlamydia và bệnh lậu đều lây truyền qua những con đường giống nhau và cả hai đều có thể được điều trị một cách dễ dàng bằng thuốc kháng sinh.
Có thể phòng ngừa bệnh lậu, chlamydia và các bệnh lây qua đường tình dục khác bằng cách sử dụng các biện pháp bảo vệ khi quan hệ tình dục, chẳng hạn như bao cao su và không quan hệ tình dục với nhiều người.
Nên làm xét nghiệm thường xuyên để phát hiện, điều trị bệnh sớm và giảm nguy cơ lây truyền bệnh.
Nếu nghi ngờ bản thân bị nhiễm bệnh hoặc đã được chẩn đoán mắc một trong các bệnh lây qua đường tình dục thì phải điều trị càng sớm càng tốt và tạm thời ngừng quan hệ tình dục cho đến khi khỏi hẳn hoặc cho đến khi tình trạng bệnh được kiểm soát. Sau khi được kết luận mắc bệnh thì cần báo với người đã từng quan hệ tình dục cùng để người đó cũng đi làm xét nghiệm kiểm tra.
- Thưa bác sĩ, tôi bị bệnh da liễu mạn tính. Tôi có cần điều trị đặc biệt gì trước khi mang thai không ạ? Cảm ơn bác sĩ!
- Thưa bác sĩ, tôi bị bệnh tuyến giáp. Tôi có cần biết điều gì trước khi có thai không ạ? Cảm ơn bác sĩ!
Tôi bị á sừng 10 năm nay, đã từng đi khám rất nhiều nơi. Có nơi thì nói bị viêm da cơ địa. Vậy 2 bệnh đó có giống nhau không? Tôi bị ở bàn chân, các ngón chân, vào mùa đông, da khô, bong tróc từng mảng có khi bắn máu, rất đau, xót, đi lại khó khăn. Tôi từng đi chữa nhiều nơi, cả thuốc bắc thuốc nam mà chưa khỏi được dứt điểm. Bệnh này có khỏi hẳn được không?
Năm nay cháu 16 tuổi, cháu bị á sừng hơn 7 năm nay rồi. Đi đâu cũng tự ti, xấu hổ. Cháu muốn hỏi bệnh của cháu sau khi lấy chồng, sinh con thì có khỏi được không ạ? (cháu nghe nhiều nói là sẽ thay máu là khỏi bệnh?)
Cháu trai tôi năm nay học lớp 3, mấy ngón tay trái của cháu có dấu hiệu của viêm da cơ địa. Tôi sợ rằng 1 thời gian nữa bệnh sẽ lan nặng hơn. Bé có nguy cơ bị sang tay phải hoặc xuống chân không?
Tìm chúng tôi trên:-
-