[Bạn hỏi - Bác sĩ trả lời] - Bong gân có cần tập vật lý trị liệu không? - Bệnh viện Hoàn Mỹ Sài Gòn
Câu hỏi:
Bị bong gân cổ chân có cần phải tập VLTL không và phải tập bao lâu ạ?
Trả lời:
Bong gân được xem là tình trạng nhẹ, thường hay chườm đá, bó thuốc và ít khi thấy được những hậu quả không lường.
Bong gân khớp cổ chân là tình trạng dây chằng xung quanh khớp cổ chân bị dãn quá mức, dẫn đến rách một phần hay toàn bộ dây chằng dưới tác động của một lực khi bị chấn thương. Bệnh thường xảy ra ở mọi lứa tuổi, với mức độ tổn thương từ nhẹ đến nặng của dây chằng.
Ở mức độ nhẹ, người bệnh sẽ tự điều trị chăm sóc tại nhà bằng cách chườm đá, nghỉ ngơi, hạn chế đi lại. Nhưng nếu bong gân ở mức độ vừa và nặng, bắt buộc phải đến các cơ sở y tế thăm khám và điều trị kịp thời (vì dễ dẫn đến tình trạng bong gân mãn tính với các triệu chứng sưng,đau dai dẳng khớp cổ chân, ảnh hưởng rất lớn đến lao động, sinh hoạt)
Các trường hợp bong gân thường không cần phải phẫu thuật, ngay cả ở mức độ nặng. Có 3 bước điều trị bong gân từ mức độ nhẹ đến nặng:
- Bước 1: Nghỉ ngơi, bất động, giảm sưng nề
- Bước 2: Vận động sớm lấy lại tầm vận động của khớp, gia tăng sức mạnh của cơ
- Bước 3: Tiếp tục tập vận động khớp, thích nghi và trở về các hoạt động sinh hoạt bình thường
Quá trình này phải điều trị mất 3 tuần với mức độ nhẹ, 6-12 tuần đối với mức độ vừa và nặng. Tùy theo mức độ và thời gian bị bong gân, cũng như tình trạng cổ chân của bạn hiện tại, bác sĩ sẽ tư vấn liệu pháp phù hợp nhất.
Nguồn: Bệnh viện Hoàn Mỹ Sài Gòn
Việc bổ sung collagen có rất nhiều lợi ích cho sức khỏe, từ tăng cường sức khỏe tim mạch, giảm đau khớp cho đến cải thiện làn da.
Một số người cho rằng ăn trứng có thể khiến cho các triệu chứng viêm khớp nặng thêm. Tuy nhiên, điều này không hoàn toàn đúng. Tác động của trứng đến triệu chứng viêm khớp còn phụ thuộc vào tình trạng dị ứng hoặc không dung nạp.
Bên cạnh thuốc đường uống, một giải pháp khác để điều trị loãng xương là truyền thuốc qua đường tĩnh mạch. Thuốc thường được truyền mỗi 3 hoặc 12 tháng một lần. Tác dụng phụ thường nhẹ và đa phần chỉ xảy ra sau lần truyền thuốc đầu tiên.
Loãng xương là một tình trạng mạn tính có đặc trưng là sự giảm khối lượng và mật độ xương, điều này làm tăng nguy cơ gãy xương. Bất cứ ai cũng có thể bị loãng xương và nguy cơ sẽ tăng theo độ tuổi. Theo Viện Y tế Quốc gia Hoa Kỳ (NIH), những người có tiền sử gia đình bị loãng xương có nguy cơ mắc bệnh cao hơn. Phương pháp điều trị loãng xương thường gồm có dùng thuốc, thay đổi chế độ ăn uống và lối sống cũng như vật lý trị liệu.
Loãng xương là một bệnh lý mạn tính phổ biến ảnh hưởng đến sức khỏe xương. Loãng xương là khi khối lượng và mật độ xương giảm, điều này khiến xương trở nên suy yếu và dễ gãy. Bất cứ ai cũng có thể bị loãng xương nhưng có những yếu tố làm tăng nguy cơ, gồm có tuổi tác, giới tính và di truyền. Chế độ ăn uống và lối sống cũng có thể góp phần làm cho xương kém chắc khỏe và có nguy cơ loãng xương cao. Bài viết dưới đây sẽ giải thích ảnh hưởng của gen di truyền đến nguy cơ mắc bệnh loãng xương, tầm quan trọng của việc sàng lọc và các biện pháp phòng ngừa loãng xương.