1

Hành trình loại bỏ khối da thừa nhăn nheo, chảy xệ sau khi giảm kỷ lục 52 kg của mẹ trẻ 2 con

sheeney7 Rất hiệu quả 0 31/07/2019

Timeline review

Hiển thị quá trình đánh giá về dịch vụ qua thời gian sử dụng

7 ngày trước phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, lần mang thai đưa con gái cuối cùng đã khiến tôi tăng cân khủng khiếp, bắt đầu với 61kg mà sau 9 tháng cân ở bệnh viên tăng lên đến 107kg. Không hiểu bằng cách nào đó tôi có thể tăng lên nhiều như thế trong khi trong suốt thai kỳ đã rất kiểm soát chế độ ăn uống của mình. Tôi thực sự nghĩ rằng đó là do vấn đề nội tiết tố nhưng cũng không tìm hiểu sâu. Nhưng may mắn là nó có vẻ giảm đi rất nhanh, 2 năm sau tôi trở lại mức 57kg và bắt đầu tiết kiệm cho quy trình này. Tôi sẽ đăng vài bức ảnh trước phẫu thuật để mọi người biết rõ tình trạng, sau đó cập nhật đều đặn. Hi vọng sẽ không chết vì biến chứng haha. Nói giỡn vậy thôi! Ca phẫu thuật sẽ diễn ra trong 1 tuần tới, đã thanh toán đầy đủ và tôi rất tin tưởng vào bác sĩ, ông ấy đã có khá nhiều năm hoạt động trong nghề. Vợ ông ấy là y tá cũng làm việc trong phòng phẫu thuật, trông họ thật ngọt ngào khi làm việc cùng nhau. Tôi đã mua hết các đơn thuốc được kê rồi, sẵn sàng cho hành trình này!!! À quên nói tôi 26 tuổi, cao 1m64 đã có 2 đứa con gái, một 5 tuổi, một 2,5 tuổi cùng một người chồng tuyệt vời, anh ấy giúp đỡ và ủng hộ tôi rất nhiều. Sau khi giảm 52kg phía trên là ảnh trước phẫu thuật của tôi đó, da nhăn nheo, chảy xệ kinh khủng.

4 ngày trước phẫu thuật – thực hiện các công việc chuẩn bị cuối cùng

4 năm trước
Chào mọi người, 4 ngày nữa là đến lịch phẫu thuật rồi, tôi đang gấp rút chuẩn bị những việc cuối cùng để quá trình hậu phẫu dễ dàng hơn: chuẩn bị mọi thứ cho lũ trẻ, chuẩn bị đồ ăn, dọn dẹp nhà cửa, thuê ghế tựa ...vv. Điều duy nhất tôi thực sự sợ hãi đó là không thể uống nước trong suốt 8 giờ trước khi phẫu thuật. Tôi thực sự nghiện và hầu như lúc nào cũng uống nước, không thể tưởng tượng 10 phút không uống nước chứ nói gì đến 8 tiếng không được uống một ngụm nước nào. Có ai từng có thời gian khổ sở như này không ạ? Bạn có biết liệu có được cho nước vào miệng sau đó nhổ ra không haha? Ngoài ra, nếu uống mấy viên thuốc ngủ thì một trong các tác dụng phụ sẽ gặp phải đó là khô miệng, vì vậy hoặc là tôi sẽ phải đối phó với chứng khô miệng khủng khiếp vào đêm trước hôm phẫu thuật hoặc là không uống thuốc ngủ và không ngủ luôn. Nên chọn cái nào đây, không biết cái nào tệ hơn nữa haha. Một điều duy nhất nữa tôi lo lắng đó là sợ mình sẽ bị bệnh. Cúm rồi cảm lạnh đang hoành hành khắp nơi, nên tôi đang phải thực hiện các biện pháp phòng ngừa bổ sung của mình: uống men vi sinh như bác sĩ gợi ý, vitamin C, Vitamin bổ sung hàng ngày và nước ép trái cây, rau quả tươi 2 lần 1 ngày. Hi vọng tôi và không có bất kỳ ai trong gia đình mình bị bệnh trong vài tuần tới. Thực sự không thể tưởng tượng được nếu mà bị cúm sau phẫu thuật khi đang hồi phục thì sẽ thế nào, chắc sẽ khủng khiếp lắm luôn. Okay, sẽ rất nhanh đến ngày phẫu thuật thôi!! Háo hức!

Ngày phẫu thuật

4 năm trước
Wow không thể tin được mình sẽ làm tốt đến thế (chắc hẳn là nhờ có thuốc giảm đau và thiết bị bơm truyền giảm đau). Như vậy tôi đã vượt qua đêm qua khi không uống một giọt nước nào, cho đến lúc này đó là điều tồi tệ nhất trong tât cả những gì tôi đã trải qua haha. Hôm nay chúng tôi đến trung tâm phẫu thuật lúc 6h sáng (bây giờ là 3h chiều tôi đang ngồi gõ những dòng này). Đến đăng ký, thay áo choàng, cắm ống truyền và truyền dịch. Thực sự yêu cô y tá, cô ấy luôn cười khi làm tất cả thao tác với tôi. Cô ấy cho kháng sinh vào ống truyền và nói với tôi rằng một số bệnh nhân sẽ cảm thấy bị bỏng rát ở háng khi truyền loại kháng sinh này, nhưng may mà tôi không bị. Sau đó bác sĩ gây mê tới nói chuyện với tôi. Lời đầu tiên tôi nói với ông ấy là “làm ơn đừng giết tôi” hahha, biết ông ấy nói gì hok, chẳng nói gì chỉ nói “chết tiệt” haha, cũng không vừa nhỉ haha. Sau đó ông ấy giải thích với tôi về việc mọi thứ sẽ phát huy hiệu quả như thế nào. Rồi bác sĩ phẫu thuật bước vào trò chuyện hỏi han một lúc và bắt đầu đánh dấu trên bụng, vết sẹo ở vị trí khá thấp (mặc dù thực tế bây giờ tôi vẫn chưa nhìn thấy nó). Sau đó tôi trở lại giường, bác sĩ gây mê quay lại là tiêm thuốc an thần vào ống tuyền, nó làm tôi có cảm giác như mình vừa uống 2,5 ly rượu trong vòng 5 giây, thật tuyệt vời. Sau đó ông ấy đưa tôi đến phòng phẫu thuật, yêu cầu nằm lên giường rồi đeo mặt nạ nói “đây là mặt nạ dưỡng khí” và điều tiếp theo tôi nhớ được là lúc mình thức dậy. Thực sự quá nhanh, trong khi đó ca phẫu thuật diễn ra thực tế là 1 tiếng rưỡi. Ông đấy đã chỉnh sửa cơ bụng bị tách ra 3,5cm, sau đó cắt bỏ đi khoảng 0,6 kg da thừa. Không cần hút mỡ.
Tôi nhớ câu đầu tiên mình nói khi thức dậy trong phòng phẫu thuật là “tôi còn sống” haha mặc dù lúc đó đang đau, thực sự rất đau. Mọi thứ rất căng chặt, bụng tôi phẳng như một tấm ván nhưng vẫn rất chặt. Tôi đã nói xin ngụm nước cả 30 lần. Tôi nằm trong phòng hồi sức khoảng 1 giờ đồng hồ, sau đó y tá giúp tôi đứng dậy ngồi vào xe lăn và được về nhà. Ngay lúc ấy tôi không hề buồn nôn, nhưng y tá cảnh báo trước là có thể lúc đi xe tôi sẽ bị và cô ấy đã đúng. Chúng tôi đã phải dừng lại 2 lần trên đường về nhà, lần đầu tiên tôi đã nhanh chóng nhét viên đạn vào hậu môn, chờ vài phút và nó phát huy tác dụng. Lại tiếp tục đi tiếp nhưng chỉ sau khoảng 5 phút cơn buồn nôn lại trở lại và nặng hơn. Tôi bắt đầu nôn, nhưng chẳng ra được gì, và vâng! rất đau. Chồng tôi tấp vào lề đường, tôi bảo anh ấy lấy cho một miếng bánh quy và ăn một nửa, cũng thấy khá khẩm hơn. Cuối cùng cũng về tới nhà, chồng bỏ cái xe tập đi bộ ra và tôi CHẬM CHẠP “lết” vào nhà, phải mất 20 phút để đi bộ từ ô tô vào phòng ngủ của chúng tôi, thật khó khăn và đau đớn. Cuối cùng cũng nằm được lên cái ghế tựa mà tôi đã thuê. Mọi người thử đoán xem những gì chúng ta chưa từng biết trước đây? Bạn dùng các khối cơ bụng của mình để NÓI CHUYỆN, đúng thế đấy, ít nhất là với tôi. Vài tiếng đầu tiên về nhà, khoảng từ 10 sáng đến 1 giờ chiều là bị đau nhất, kỳ lạ thật đấy, vì tôi nghĩ lẽ ra phải vẫn còn thuốc tê từ quy trình phẫu thuật. Vậy mà sao lại bị đau dữ dội đến thế, dù sao thà bị đau kinh dị còn hơn là buồn nôn. Một lúc sau mẹ tôi đến đỡ tôi đi tiểu, nói chung lúc này thấy mọi thứ khá ổn, không biết có phải là do cái bơm truyền giảm đau bên trong “đã được kích hoạt” phát huy hiệu quả hay không nhưng khá dễ chịu. Tôi đã uống Percocet 2 lần rồi, mỗi lần 1,5 viên cách nhau 4 tiếng (bác sĩ bảo có thể uống 2 viên luôn nếu cần). Ngoài ra tôi cũng uống kèm cả thuốc làm mềm phân nữa. Bây giờ vừa ngồi gõ những dòng này vừa uống trà Smooth Move đây mọi người ạ, hi vọng sẽ không bị táo bón quá nặng. Tôi cũng đi tiểu 2 lần rồi, lần thứ hai dễ dàng hơn lần đầu nhiều. À mà hai chân tôi cũng được đi Squeezer nhé, loại mà cứ 30 giây lại siết chặt chân lại ấy để duy trì máu lưu thông tốt. Có cái này thực sự cảm thấy khá tốt. Trước khi làm tôi rất sợ bị tình trạng cục máu đông, nên khi bác sĩ hỏi có muốn mang thiết bị này về nhà không tôi đã đồng ý luôn. Vậy là vừa được đeo trong quá trình phẫu thuật ở đó vừa được đeo ở nhà hihi. Mà tôi chỉ có 1 ống dẫn lưu thôi nhé, thấy mọi người thường có 2 cái, nó khá xinh xắn, không phiền phức gì đến tôi cả, hi vọng mấy ngày sau cũng thế.
Tóm lại sau khi làm cho đến thời điểm này tôi thấy khá ổn, dễ chịu và nhẹ nhàng hơn dự đoán trước đó. Mặc dù đọc các đánh giá của người đi trước thấy bảo mai sẽ là ngày tệ nhất, nên cũng đang phải chuẩn bị tinh thần đây. Mẹ tôi vừa đón bọn trẻ từ trường về, cho chúng vào gặp tôi một lát, còn bây giờ tôi sẽ “dành” cả tuần còn lại với mẹ và bố haha. Chúc mọi người hồi phục thật tốt nhé, chắc chắn có thời gian tôi sẽ cập nhật sớm.

1 ngày sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, đêm qua tôi ngủ cũng ổn, cứ khoảng 1 tiếng lại thức dậy. Nhưng sáng nay cơn đau có vẻ dữ dội hơn, chắc chắn đã hết sạch thuốc mê trong người rồi. Vì từ đêm qua tôi đã bắt đầu cảm nhận thấy vết mổ, không rõ chính xác ở vị trí nào nhưng có vẻ như đó đang “bốc cháy”, may là cảm giác nóng rát khó chịu này chỉ kéo dài khoảng 2 phút sau đó lại hết; khoảng 1 tiếng sau đó lại quay lại rồi lại hết, cứ như thế. Và vẫn chưa đi ngoài được, hi vọng hôm nay sẽ đi được.
Hôm nay tôi đến tái khám lần đầu tiên, bác sĩ sẽ cởi nịt bụng ra cho tôi nhìn thấy mọi thứ dưới đó. Cái nịt bụng quái quỷ này làm tôi đau muốn chết đi được, cảm giác như nó đang nghiền nát xương sườn của tôi, chỉ mong bác sĩ nhanh nhanh cởi nó ra dù chỉ vài phút. Nhưng mẹ tôi (là y tá) bảo là phải để như vậy, tôi cần mặc nó để được hỗ trợ. Ngoài ra vì hôm nay chắc chắn sẽ đau hơn hôm qua nên bác sĩ dặn là có thể uống Motrin xen kẽ các lần uống Percocet, tôi cũng đã làm theo như vậy và thấy khá hiệu quả. Nhưng tôi được yêu cầu không uống Motrin trước 2 tuần phẫu thuật, bây giờ mới phẫu thuật xong sao lại được uống luôn nhỉ, mọi người nghĩ sao về việc này?
1 bình luận
Skinnywaist

Skinnywaist chào bạn, theo mình biết: 1) nịt bụng không nên quá chặt đến nỗi làm bạn đau, chỉ cần nó đủ mạnh để ép làn da của bạn xuống. Cũng không được thít, ép vào xương sườn của bạn như muốn “nghiền nát” chúng hoặc làm bầm tím, như thế có thể khiến bạn đau. Hi vọng bác sĩ sẽ mặc lại cho bạn lỏng hơn để có thêm chút không gian mà thở. 2) mình không chắc chắn vụ uống Motrin lúc này có ổn không vì mình từng được nói không được uống loại thuốc này trong 3 tuần sau phẫu thuật. Chỉ cần Tylenol là được. Cố gắng nhé, chúc bạn may mắn trong buổi tái khám hôm nay.

Thích Trả lời 4 năm trước

1 ngày sau phẫu thuật – mới đến chỗ bác sĩ về - đau khổ!!!

4 năm trước
Vâng, thật là một buổi tái khám thất bại thảm hại trong ngày đầu sau mổ của tôi. Ngồi xe 40 phút đến nơi và bước vào phòng khám với bộ dạng như một bà già, khá là đau. Vào trong phòng, y tá bắt đầu cởi bỏ nịt bụng ra. Vì nó đã thít vào quá chặt ở đó trong suốt 36 tiếng qua nên khi cô ấy tháo nó ra tự dưng có cái gì đó xảy ra với cơ thể tôi, tôi cảm thấy chóng mặt, tụt huyết áp và bắt đầu run rẩy không kiểm soát. Cô ấy bảo tôi nằm xuống một cái ghế tựa, nhưng nằm rồi toàn thân vẫn không thôi run rẩy. Y tá bắt đầu tháo băng gạc nhưng tôi hét lên vì đau quá. Cô ấy bảo “chị vẫn còn tê ở đó mà”, tôi nói “không, không tê gì cả”, sau đó cô ấy cố gắng tháo băng và gạc ở chỗ khác, tôi quằn quại trong đau dớn. Y tá thấy thế nên lấy cho tôi một ít nước và chườm khăn lạnh lên đầu, tôi nghĩ làm thế chắc cũng chẳng giúp gì được nhưng dù sao cũng cảm ơn cô ấy. Sau đó cô ấy lại cố gắng tháo băng, gạc, nhưng tôi kêu lên bảo rằng không thể tháo được đâu. Thế là cô ấy đi gọi bác sĩ, ông ấy đến hỏi tôi thấy thế nào? Tôi bảo “tôi cũng không rõ, mọi thứ khá ổn cho đến khi đến đây và y tá tháo nịt bụng ra”. Ông ấy hỏi có phải tôi đang run không vì người tôi rất lạnh, hay là đang lo lắng, thực sự lúc đó cũng không biết chính xác mình đang bị sao nữa. Sau đó bác sĩ thử nhẹ nhàng gỡ băng, nhưng không, tôi lại co rúm người lại. Rồi ông ấy quan sát kỹ lại và nói “Chà, chúng ta CÓ THỂ để nó lại, thay vì khiến bạn bị đau quá như vậy, không có quá nhiều máu và gạc bẩn nên có thể để lại”. Lúc đó mặc dù cũng rất tò mò muốn nhìn thấy bụng mới của mình nhưng tôi chọn để lại.
Sau đó tôi hỏi ông ấy tạo sao tôi lại không còn tê như các trường hợp bình thường khác, hôm qua tôi cũng đã gọi tới phòng khám để hỏi về cái bơm giảm đau vì có vẻ như nó chẳng hoạt động gì cả. Nhưng họ bảo là nó đang hoạt động rồi. Vì vậy chúng tôi kết luận đó chỉ là do cơ thể tôi chuyển hóa thuốc giảm đau quá nhanh. Rồi bác sĩ gỡ miếng gạc ở chỗ vị trí đặt dẫn lưu và thay cái mới vào (tôi chỉ có một ống dẫn duy nhất đang rỉ dịch ra từ hông bên trái, lạ thật, lúc này tôi có thể cảm nhận được nó). Sau đó họ đỡ tôi dậy và quấn cái nịt bụng khủng khiếp mà tôi cực kỳ ghét vào. Lần này quấn lại làm thay đổi hết tất cả mọi thứ...bơm giảm đau dựng lên theo hướng khác với lúc trước, kéo mạnh và thít chặt vào nhiều hơn so với trước và tôi có thể cảm nhận được vị trí đặt ống dẫn ….Ước gì họ chưa từng tháo cái nịt bụng chết tiệt đó ra.
Xong xuôi bác sĩ đề cập đến chuyện tôi có thể tắm trong 2 ngày nữa. Lúc tắm có thể rút bơm giảm đau ra, nhưng tôi sợ làm việc này lắm, chắc mẹ sẽ phải giúp. Bơm giảm đau được đặt ở phía dưới chỗ vùng mu, có băng gạc ở trên, do đó phải gỡ cái đống băng gạc đó ra trước thì mới rút ống bơm giảm đau ra được. Chỉ nghĩ đến đó thôi tôi cũng co rúm người vào rồi. Sau đó tôi từ từ trở lại xe, uống Percocet vì đã đến giờ, và chồng bắt đầu lái xe về nhà. Ngồi trên xe tôi bắt đầu khóc, thự sự không biết khóc vì cái gì. Vì mọi thứ khá tốt trong ngày đầu tiên nhưng ngay khi tháo cái nịt bụng ra thì tất cả đã thay đổi. Mọi thứ thay đổi và bắt đầu bằng cách nào đó khiến tôi đau đớn kinh khủng, không thể hiểu được. Bác sĩ đã đều nghị tôi uống Valium tối nay để giúp thư giãn tinh thần, chắc có lẽ tôi sẽ thử uống lại xem sao vì lần đầu tiên uống tôi bị đau đầu kinh khủng. Cảm giác lúc này, buồn, thất vọng, bực bội, mọi người có thể hiểu được đó. Nên là vẫn chưa có ảnh cập nhật nào nhé!

2 ngày sau phẫu thuật – Chắc có lẽ nên đặt tiêu đề cho bài đăng này là “Tại sao”…

4 năm trước
Chào mọi người, hôm nay là 2 ngày sau mổ, tôi đang không biết tại sao mình lại làm điều này với bản thân. Đêm qua thật khó khăn, tôi thậm chí không muốn ngủ vì sợ bị cứng chân và hình thành cục máu đông, nhưng tôi biết ngủ là một phần trong quá trình chữa lành!!! Cuối cùng khoảng 5 giờ mới ngủ thiếp đi được, ngủ một mạch đến 8h sáng, sau đó thức rồi lại ngủ tiếp từ 9h đến 10 giờ sáng. Đây thực sự là giấc ngủ dài nhất của tôi trong mấy ngày qua. Sáng nay, mọi thứ có vẻ khá tốt. Không bị sưng quá nhiều, tôi đoán thế vì hôm qua trông sưng khủng khiếp luôn. Nhưng chắc cuối ngày sẽ sưng nhiều, bây giờ mới sáng mà. Thuốc kháng sinh tôi uống làm tôi bị tiêu chảy, vì thế mặc dù vẫn đang uống thuốc giảm đau thường xuyên nhưng tôi đã đi ngoài 4 – 5 lần rồi (dù sao vẫn còn thích hơn bị táo).
À tôi thích cái ghế tựa của mình lắm, trước khi làm đã lo là nằm trên đó không thể ngủ được, nhưng giờ thì hoàn toàn ngược lại, không biết nếu không có nó thì làm sao tôi có thể ngủ được ở trên giường mấy ngày qua đây. Yêu lắm, khi nằm trên đó tôi ngủ rất ngon, thật sung sướng cho một kẻ bị mất ngủ như tôi. Mọi người ai có ý định làm thì nhớ cân nhắc sắm một em ghế tựa nhé.
Mấy ngày nay tôi vẫn ăn chủ yếu là trái cây và bánh quy giòn. Tối qua có ăn một chút bánh Quesadilla – đây có lẽ là món ăn nặng bụng nhất tôi ăn từ hôm phẫu thuật đến giờ. Thuốc ở bơm giảm đau sắp hết rồi, điều đó cũng đồng nghĩa với việc ngày mai sẽ phải rút nó ra. Ống dẫn lưu hiện tại vẫn khá ổn, nó cũng không phiền phức lắm. Có điều hôm nay người vẫn hơi mệt chút. Sáng nay lúc đi vào nhà tắm tôi thấy mình đã đứng thẳng hơn nhiều rồi, không phải là tôi cố đứng thẳng lên đâu, chỉ đứng tự nhiên bình thường tôi. Cứ phải đi lại và đứng khom khom như hiện tại khiến tôi thực sự thấy đau. Ôi buồn ngủ quá, tôi đi ngủ nhé, sẽ cập nhật thêm sau cho mọi người!

2 ngày sau phẫu thuật - 2h30 chiều

4 năm trước
Chào mọi người, bây giờ là 2h30 chiều và tôi đang gõ những dòng này. Khoảng lúc 11h sáng nay tôi có gọi đến phòng khám bác sĩ nói với họ về việc tôi đang có cảm giác như ở phần bụng trên của mình có một “quả bóng’ cứng nho nhỏ đang hình thành. Và họ muốn tôi đến để kiểm tra ngay (mặc dù bác sĩ không ở đó hôm nay nhưng có một bác sĩ khác tên là Clark). Ngại phải đi xe đường dài nhưng chúng tôi vẫn đến. Đến đến nơi bác sĩ từ từ gỡ nịt bụng ra, sau đó cô y tá chỉ vào mấy cái băng gạc và bảo “có muốn thử lại lần nữa không”, tôi nói “có”, thế là cô bé bắt đầu tháo băng gạc ra. Lần này thực sự không bị quá đau như hôm trước. Tháo ra rồi chúng tôi phát hiện tôi bị tê ở bên trái, chứ không phải bên phải bụng, buồn cười thật đấy giống hệt như lần gây tê màng cứng khi sinh cô con gái đầu. Dù sao chúng tôi cũng thấy được mọi thứ, trông khá đẹp, rồi được chụp ảnh lại nữa. Bác sĩ Clark kiểm tra cái “quả bóng” mà tôi nghĩ đó có thể là do dịch tích tụ, cô ấy bảo “không phải, đó là chỉ khâu…một mũi khâu, đôi khi ở những người gầy bạn có thể cảm nhận được chúng dễ dàng hơn”. Đó chính xác là mũi khâu thật, tôi cảm nhận thấy ở xung quanh đó, cô ấy nắm lấy ngón tay tôi và chỉ vào những chỗ cũng có thể cảm nhận được. Thật may không phải dịch tụ, hi vọng khi sưng tấy giảm sẽ không cảm nhận thấy chúng dễ dàng như vậy nữa. Y tá gỡ bỏ băng cũ và cuối cùng tôi cũng thấy được chiếc rốn của mình rồi, nó nhỏ nhắn, trông khá là xinh. Nhưng bụng trông vẫn còn sưng lắm, cũng vần còn vết rạn da nữa, nhưng nhìn chung tôi rất hài lòng, đã phẳng đét và không còn lủng lẳng chảy xệ xuống nữa. Bác sĩ nói tối nay tôi có thể uống Motrin, hôm trước tôi cũng uống rồi và thấy rất ổn. Nói chung tôi đang tiến triển tốt hơn rất nhiều so với ngày hôm qua. Thật sung sướng với lần tái khám hôm nay. Mấy ngày tới tôi sẽ lại đến để tháo dẫn lưu.

3 ngày sau mổ - chỉ 1 ngày mà khác đến thế!!!

4 năm trước
Wow chỉ một ngày mà thấy khác đến thế, đêm qua là lần đầu tiên tôi ngủ được nhiều nhất trong những ngày qua, ngủ suốt 4 tiếng đồng hồ. Sau khi uống một liều percocet lúc 6 giờ sáng tôi lại ngủ tiếp, và đến tận 10h45 mới tỉnh dậy, và chắc chắn là thấy đau rồi vì đã quá giờ uống thuốc. Cảm giác đau nhất lúc này là đau lưng do phải đi lại khom khom và ngủ ở tư thế kê cao người trên ghế tựa. Tôi ngủ quên, quá giờ nhắc uống kháng sinh nên vừa phải uống lại lúc 11h sáng. Sáng nay đau lưng quá, khó khăn lắm mới lết được vào nhà tắm.
Hiện tại vẫn chẳng có chút cảm giác thèm ăn gì cả, vẫn chỉ ăn trái cây tươi, protein lắc và bánh quy giòn khi cần uống thuốc thôi. Mẹ đến lúc 1 giờ chiều và đã đến lúc tháo bơm giảm đau. Tôi tháo cái nịt bụng ra, dễ cả thở, đợi một lúc, sau đó tôi nằm xuống ghế tựa, đặt một chiếc gối lên bụng, hít một hơi thật sâu, rồi mẹ từ từ rút cái ống bơm giảm đau ra. Không đau mà chỉ có cảm giác kéo kéo, đẩy đẩy, sau đó chúng tôi ném nịt bụng vào máy giặt và đi đến phòng tắm. Chồng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tay cầm vòi hoa sen, tay cầm cái ghế tắm, mẹ cởi đồ cho tôi và giúp tôi tắm rửa. Tôi ngồi xuống, cạo lông chân thật cẩn thận, từ từ, sau đó mẹ nhẹ nhàng gội đầu cho tôi, giúp tôi tắm, rồi khô và bôi một ít Biofreeze lên cơ lưng, mặc quần áo, sấy khô tóc và giúp tôi trở lại ghế tựa. Cảm giác tắm xong thật tuyệt! Di chuyển xung quanh thật dễ dàng khi không có cái nịt bụng chết tiệt đó, cảm giác dễ chịu vô cùng. Thế nên tôi đã tận hưởng trọn vẹn 1,5 tiếng để giặt và phơi khô nó, nhưng bây giờ lại mặc lại vào rồi, các cơ quan lại đang bị bóp nghẹt lại rồi haha. Giả sử đây là cái to nhất (nịt bụng giai đoạn 1) thì cái tiếp theo (tức là dành cho giai đoạn 2 của quá trình hậu phẫu) sẽ mặc trong 5 ngày nữa sẽ còn nhỏ hơn sao? Ôi không thể tưởng tượng được, dù sao thì thế nào cũng được, tôi chịu được. Mừng vì đã qua được 48 tiếng, đây thực sự là khoảng thời gian tệ hại nhất.
À mà tôi thấy nhiều người phàn nàn về vụ ống dẫn lưu, nhưng tôi thấy hoàn toàn bình thường, chúng không làm tôi khó chịu hay đau đớn gì cả. Vị trí đặt ống ở ngay trên đường mổ, phía hông bên trái. Tôi không biết vùng đó có tê hay có gì đó không nhưng thực sự không gây khó chịu chút nào.
Tình trạng sưng tấy thường khá nặng vào ban đêm, chắc có lẽ mỗi tối tôi sẽ phải nới lỏng cái nịt bụng ra khoảng 1 tiếng đồng hồ cho dễ chịu. Tôi cũng định sẽ mượn chiếc gối chữ C của một người bạn để xem có giúp giảm đau lưng không. Và có thể sẽ yêu cầu bác sĩ kê cho một ít thuốc giãn cơ Flexoril mà trước đây tôi có dùng rồi để trị chứng đau nửa đầu.
Hiện tại tôi đã giảm xuống uống còn ½ viên Percocet mỗi 4 tiếng, và cứ 8 tiếng lại uống 600mg Motrin, thuốc này giúp tôi bớt đau bụng hơn rất nhiều, nhưng thực tế bụng cũng không bị đau nhức mấy. Chỉ có đau lưng là ghê gớm, chỉ mong nhanh nhanh hết bị đau lưng thôi. Rõ ràng đã đặt một miếng đệm sưởi lên lưng rồi nhưng cũng chẳng giúp được gì, đau khủng khiếp í mọi người ạ.
Tối qua trước khi đi ngủ tôi có uống nửa viên Valium, chắc có lẽ vì thế nên nó giúp tôi ngủ ngon. Chắc tối nay sẽ lại uống thêm nửa viên nữa. À đêm qua ở phía trên bên trái bụng cứ có cảm giác như ai đó đang đá vào mình từ bên trong, giống như kiểu em bé thúc hoặc cái gì đó haha. Có lẽ đó là một cơn co thắt nào đó, nó cứ chọc chọc rồi di chuyển….hay là các dây thần kinh đang cố gắng kết nối lại nhỉ, nhưng cảm giác này khá lạ và hơi đau (tôi chưa bao giờ thích khi con mình di chuyển ở trong bụng, thực sự tôi không phải là người mẹ thấy điều đó dễ thương hay đáng yêu, chỉ thấy đau và phiền phức haha).
Bây giờ mỗi ngày tôi đang uống EmergenC 3 lần, loại này có vẻ tốt lắm vì có chứa cả chất điện giải cũng như các loại vitamin. Mỗi lần sau khi uống 1 ly lại cảm thấy rất khỏe khoắn. Đến thời điểm hiện tại tôi cũng không bị táo gì cả, ngày nào cũng đi đều đặn. Ngoài tình trạng sưng tấy trên vết mổ thì mọi thứ lúc này khá ổn, tôi thực sự hài lòng.

4 ngày sau mổ

4 năm trước
Chào mọi người, hôm nay là 4 ngày sau mổ, nghĩa là tôi đã làm phẫu thuật 5 ngày trước. Đúng như những gì họ nói, mỗi ngày bạn sẽ thấy tốt hơn một chút. Hôm nay thực sự là ngày tôi thấy mình bình thường nhất.
Vấn đề phiền phức nhất lúc này vẫn là đau lưng và nịt bụng. Một bạn ở trên này có nói là bác sĩ của bạn ấy khuyên KHÔNG NÊN quấn nịt bụng, tất nhiên nghe tin này tôi sung sướng quá chừng, nhưng tìm hiểu lại thấy hầu hết các bác sĩ đều khuyên bệnh nhân nên mặc, vì vậy tôi sẽ nghe theo lời bác sĩ của mình vậy, cố gắng tiếp tục chiến đấu với nó.
Hôm nay kiểm tra dẫn lưu thấy suốt 24 tiếng nhưng dịch chảy ra chỉ có 25cc, đây là mức có thể tháo dẫn lưu ra. Nhưng tôi vẫn còn 4 ngày nữa mới đến lịch tháo, cũng không có ý định tháo ra sớm, thà để nó an toàn ở đó còn hơn là rút ra rồi lại bị tụ dịch. Nhìn chung hiện tại bụng vẫn còn khá sưng, nhất là vào buổi tối, chủ yếu là sưng ở vùng bụng trên, vùng eo hai bên hông và ngay trên vết mổ. Thật nóng lòng muốn xem bụng mình sẽ thế nào khi không bị sưng tấy. Chắc phải sưng mấy tuần mới đỡ cơ. Dù sao hiện tại tôi cũng đang tiến triển rất tốt.

5 ngày sau mổ - kiệt sức, cái lưng lại đang giết tôi mọi người ạ

4 năm trước
Ôi hôm này là một ngày thật khó khăn, chả hiểu sao lại thế, trong khi vừa mới hôm qua còn cảm thấy rất tuyệt và đã đi lại một chút, nhưng hôm nay, cảm giác như toàn cơ thể không còn chút năng lượng nào, ngực đau và căng chặt, không còn chút sức lực nào, lạ thật đấy. Tôi mới cởi nịt bụng ra và đi tắm, vẫn chưa mặc lại. Thực sự cần cởi nó ra để thở một chút, cảm giác nó đang chặn luôn nguồn lưu thông máu, chân tê dại hoàn toàn. Đến bây giờ là đã tháo nịt bụng ra được 2 tiếng rồi. Từ sáng nay, sưng tấy thực sự đã GIẢM đáng kể, kỳ lạ thật ấy, mọi thứ cứ thay đổi liên xoành xoạch.
Tôi mới gọi cho bác sĩ xin kê thuốc giãn cơ Flexoril để đối phó với tình trạng co thắt cơ, đau lưng và để giúp toàn thân được thư giãn. Tôi nói chuyện với vợ ông ấy là một y tá cũng làm việc tại phòng khám, nhưng cô ấy hơi sợ vì đó là một loại thuốc mạnh hiếm khi họ kê cho bệnh nhân. Cô ấy bảo thường họ chỉ kê cho bệnh nhân uống 2 năm 1 lần. Thực sự tôi không hề biết nó mạnh đến thế. Vì vài năm trước người ta có kê cho tôi để trị chứng đau nửa đầu. Cô ấy gợi ý dùng sang Motrin 800mg nhưng thực sự tôi không thể uống quá nhiều loại này vì sẽ lại bị loét dạ dày mất. Rối tung như một mớ hỗn độn! Cuối cùng vẫn phải chờ hỏi ý kiến bác sĩ. Cô ấy đã rất ngạc nhiên khi tôi nói Valium thực sự không có tác dụng với tôi, uống vào khiến tôi đau đầu khủng khiếp. Tự cảm thấy bản thân mình rắc rối thật!
Hôm nay tôi chưa uống viên Percocet nào, lần cuối cùng là uống nửa viên lúc 4 giờ sáng, sau đó chỉ uống tylenol. Cảm giác bây giờ chỉ giống như mình đang bị kiệt sức, chắc có lẽ đó là cách cơ thể nói cho tôi biết mình phải nghỉ ngơi nhiều hơn. Ôi cảm giác thật là vô dụng khi mình thì nằm đây còn chồng thì tất bật mọi việc, dọn dẹp, nấu nướng, đưa đón, chăm sóc con cái. Tội nghiệp!
À còn vụ bụng sưng tấy nữa chứa, ghét thế chứ. Tôi thậm chí chẳng muốn đăng một cái ảnh mới nào vì sưng quá nặng. Y tá hôm nay cũng bao tình trạng sưng sẽ nặng đỉnh điểm từ ngày thứ 3 đến ngày thứ 7 sau phẫu thuật.

7 ngày sau phẫu thuật

4 năm trước
Hai ngày qua mọi thứ tiến triển khá tốt. Tôi đã rời khỏi ghế tựa và trở về ngủ trên giường. Vẫn duy trì uống thuốc giảm đau nhưng không uống quá nhiều. Uống thuốc giãn cơ flexeril vào buổi tối, mặc dù vậy tối qua nằm mãi vẫn không thể ngủ được, mãi đến 2h sáng mới chợp mắt được. Sáng thức dậy vừa đứng dậy thấy máu dính khắp nơi ak ak, hóa ra chu kỳ đến sớm vài ngày.
Dịch rỉ ra ở ống dẫn lưu vẫn không nhiều (vẫn dưới 25cc 1 ngày, và đã duy trì ở mức này suốt vài ngày qua rồi). Nhưng có điều lạ là dịch vàng nhạt tôi thấy đêm qua mà sáng nay trông lại chuyển thành màu đỏ, trông như kiểu có một dải máu dài mỏng đang chảy ra ấy. Hôm qua lúc tắm tôi cũng thấy dịch có màu đỏ như thế này sau khi đứng tắm quá lâu …nhiều máu đỏ đã chảy ra thay vì thứ dịch màu vàng. Liệu điều này có bình thường không nhỉ, chắc có lẽ tôi sẽ phải gọi bác sĩ.
Ngoài ra, tôi vẫn còn siêu sưng, phát điên lên mất, sưng nhất là ở vùng eo ấy. Mỗi ngày tôi vẫn đang đi lại kiểu hơi khom khom một chút, vẫn chưa thể thẳng lưng được. Chính điều này khiến lưng tôi càng ngày càng đau hơn hix hixx. Chắc ngày mai sẽ được rút dẫn lưu.
1 bình luận
SMS1978

SMS1978 dịch dẫn lưu thay đổi màu sắc là hiện tượng bình thường thôi bạn ạ, tình trạng dải máu đông lại cũng bình thường luôn. Bạn chỉ cần đảm bảo “vắt kiệt” dịch vài lần mỗi ngày ra khỏi ống dẫn lưu thôi, vì như thế sẽ giúp chúng không bị tắc.

Thích Trả lời 4 năm trước

8 ngày sau mổ - đã rút dẫn lưu

4 năm trước
Chào mọi người, tôi mới đến tái khám về và đã được tháo dẫn lưu rồi. Nằm trên ghế tựa ở phòng khám bác sĩ và y tá bắt đầu gỡ băng ra khỏi vết sẹo, khi cô ấy làm tôi cũng cảm nhận được có lực kéo lên, bên phải cảm nhận rõ hơn, nhưng cũng không quá khó chịu. Sau đó cô ấy cắt các nút chỉ khâu giữ ống dẫn lưu, hơi đau một chút nhưng rất nhanh thôi. Rồi cô ấy hỏi tôi đã sẵn sàng để rút chưa (thực ra ngay lúc hỏi là cô ấy đã rút ra rồi, còn tôi thì chưa kịp cảm nhận được gì), hóa ra cô ấy chỉ đang cố gắng đánh lạc hướng thôi. Khi tôi trả lời “sẵn sàng rồi”, là y tá đã đặt ống dẫn lưu vào bồn rửa haha. Kỹ thuật quá điêu luyện. Tôi thậm chí không cảm nhận được 1 chút gì, chỉ mất chưa đến 1 giây.
Về tình trạng sưng hiện tại, thực sự không có cách nào khác ngoài chờ đợi và cơ thể tôi sẽ tự xử lý nó. Hôm nay đến gặp bác sĩ đã chia sẻ một điều khá thú vị, trái ngược hoàn toàn với hầu hết quan điểm của mọi người trên đây. Ông ấy nói rằng nếu bạn muốn sưng ít thì bạn không thể uống nước. Đúng là nó giúp đào thải độc tố...vv nhưng cuối cùng sẽ gây ra nhiều dịch để cơ thể bạn phải loại bỏ chúng và sẽ làm cho tình trạng sưng tấy tồi tệ hơn, kỳ lạ thật đấy. Tôi bình thường uống rất nhiều nước, vì thế để chờ vài tuần nữa xem ông ấy nói như vậy có đúng không haha.
Tóm lại ngày hôm nay cảm thấy khá tốt mặc dù vẫn chưa thể ngủ ngon, ước gì có thể nằm nghiêng ngủ. Vẫn đi lại lom khom, à bác sĩ cũng bảo bây giờ đã đến lúc tôi phải đứng thẳng lên rồi, nhưng tôi bảo: vẫn chưa thể vì đau lắm. Ông ấy lại động viên bảo nên bắt đầu thử và làm như thế không sợ bị bung chỉ khâu đâu, lưng tôi sẽ đỡ đau hơn rất nhiều khi bắt đầu đứng thẳng người. Tôi quen đi lom khom thế rồi, bây giờ lúc nào cũng phải tự nhắc bản thân phải đi thẳng lên, và lúc nào nhớ thì có thể đi thẳng lưng hoàn toàn được, nhưng chỉ được mấy phút lại quên, lại về tư thế lom khom haha.
Tôi hiện tại đã ngừng uống tất cả các loại thuốc ngủ, chỉ thi thoảng uống thuốc giãn cơ flexeril nếu cần thôi. Ngoài ra vẫn đang duy trì uống Motrin mỗi 8 giờ và Tylenol mỗi 4 – 6 giờ. Uống thêm cả 1 loại trà giải độc gan nữa vì nó phải xử lý quá nhiều thuốc, mỗi ngày một cốc trà sẽ giúp làm sạch gan. Bây giờ chỉ cần hết đau lưng là mọi thứ sẽ rất tuyệt, hi vọng sẽ nhanh hết.

9 ngày sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, cuối cùng thì đêm qua tôi cũng có thể ngủ nằm nghiêng rồi, thật tuyệt khi không phải nằm đè lên cái lưng tội nghiệp nữa. Hơi có cảm giác kéo kéo ở trong bụng, nhưng cũng không quá tệ. Ngủ đến nửa đêm thì phải đổi bên vì vết mổ hơi kích ứng khó chịu, nhưng nói chung đêm qua là đêm ngủ ngon nhất trong suốt khoảng thời gian vừa qua. Bây giờ tôi hoàn toàn không dùng thuốc ngủ nữa rồi, vì vậy lại trở lại uống thực phẩm hỗ trợ ngủ ngon, tôi nghĩ nó cũng giúp khá nhiều.
Ảnh đăng ở trên là vết sẹo mới khi không dán băng, khá bất ngờ vì nó mỏng đến thế. Ước gì đường sẹo không bị kéo cao vòng lên đến xương hông như thế, nhưng không tránh được, kiểu vết sẹo căng da bụng là phải vậy rồi. Chắc chắn nó sẽ mờ dần đi thôi. Nhìn ảnh trông có vẻ không sưng lắm, nhưng thực tế bên ngoài vẫn khá sưng đấy.

12 ngày sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào các bạn, hôm nay tôi đã đi làm lại rồi, tôi là giáo viên dạy Piano, hôm nay chỉ có 3 tiết thôi, tôi đã xắp xếp để có thể ngồi và dạy. Chồng trở tôi đến chỗ làm và lại đón về. Ngày mai sẽ mệt hơn vì có tận 8 tiết. Về thuốc giảm đau hiện tại vẫn đang uống Motrin 800mg mỗi 8 tiếng, đôi khi uống cả Tylenol một hoặc hai lần một ngày, sau đó thường là uống thuốc giãn cơ flexeril khoảng lúc 2, 3 giờ chiều, nhưng tối nay tận 7h tối mới cảm thấy cần uống một viên. Vẫn chưa thể đứng thẳng lên chút nào, cảm giác nếu muốn đứng thẳng hơn là cứ phải cố đẩy xương chậu và hông về phía trước, lạ thậy ấy. Chồng bảo tôi phải dừng ngay cái kiểu đi khom khom này lại nếu không cơ sẽ lành lại ở vị trí đó luôn và suốt đời tôi sẽ ở bộ dạng khom khom này. Chời ơi, nghe thấy ghê quá, vẫn đang cố gắng đứng thẳng đấy chứ nhưng đau và cứ có cảm giác kéo kéo. Và tất nhiên cũng giống như nhiều người khác tình trạng này sẽ tệ hơn vào cuối ngày, lúc đó trông tôi lại lom khom chẳng khác gì bà cụ 92 haha.

14 ngày sau mổ

4 năm trước
Chào mọi người, sau 14 ngày cảm giác tốt hơn tuần trước rất nhiều. Hôm qua tôi đã đi làm trở lại và dậy 8 tiết Piano, mọi thứ cũng không quá tệ. Ngoài ra cũng giảm bớt Motrin và Tylenol, chỉ uống khi thấy thực sự cần thiết. Ôi vừa mới hắt hơi xong, đau dã man. Vẫn bị sưng nhiều vào ban đêm, nhưng dù sao cũng thật sung sướng vì đã bắt đầu cảm thấy bình thường trở lại rồi. Ngày mai tôi sẽ có buổi tái khám sau 2 tuần với bác sĩ, để xem ông ấy đánh giá mọi thứ tiến triển ra sao.

15 ngày sau mổ

4 năm trước
Hôm nay tôi đến kiểm tra sau hai tuần. Đầu tiên đến y tá cắt vài mũi khâu ra, cắt cả chỉ khâu ở rốn nữa. Bác sĩ bước vào, tôi hỏi ông ấy có cách nào để làm cho vết mổ của tôi thẳng hơn không, ông ấy bảo không rồi giải thích lý do, nhưng tôi cũng không để ý nghe lắm. Dù sao cũng ok, vì nó khá là mỏng, chắc chắn theo thời gian sẽ mờ đi và đẹp thôi, chỉ cần kiên nhẫn chút là được. Bác sĩ bảo bây giờ tôi có thể thoái mái tắm rồi, vết mổ đã liền da. Tôi hỏi ông ấy khi nào có thể trở lại phòng gym thì ông ấy bảo có thể chạy lại sau 3 tuần, còn bây giờ có thể đi bộ trên máy chạy bộ. Vì thế, tuần tới tôi tròn 3 tuần sẽ cố gắng chạy bộ. Tất nhiên cần phải lắng nghe cơ thể mình và nếu nó chưa sẵn sàng thì có nghĩa là chưa thể. Dù sao tôi cũng cảm thấy hôm qua thực sự là một bước ngoặt của mình, tôi thấy mình gần như đã trở lại bình thường hoàn toàn. Vẫn còn hơi đau nhức và thi thoảng vẫn đi khom khom người nhưng hầu hết mọi thứ đều khá ổn. Về chuyện vợ chồng, y tá bảo có thể rồi, nhưng tôi lo lắm, hỏi lại bác sĩ thì ông ấy bảo ok, nhưng phải lắng nghe cơ thể và tùy theo mức độ thoải mái của mình hoặc đại loại thế. Tốt quá, dù sao 2 tuần vừa rồi cũng là một quãng thời gian dài, quá đủ rồi. Ngoài mai tôi sẽ thử đi bộ trên máy chạy xem sao.

16 ngày sau mổ

4 năm trước
Chào mọi người, đoán xem, tôi bắt đầu thấy yêu cái bụng mới của mình rồi đấy. Sáng nay dậy thấy sưng rất ít nên đã chụp được vài bức ảnh, mọi người xem nhé, vẫn còn hơi khom khom nhưng được cái vết sẹo đẹp, siêu mỏng. Tôi mới nhận được từ phòng khám một cái nịt bụng mới, kích cỡ khác với cái trước, mặc vào thấy rất vừa vặn, có thể thở thoải mái rồi hihi. Hôm nay tôi sẽ đến phòng gym đi bộ trên máy chạy bộ một chút, nhưng tại đang bị đau mắt đỏ nên người hơi mệt, chắc sẽ chỉ đi tập đi bộ từ từ chút một thôi.
Trở lại với cái bụng, vâng tôi đã bắt đầu thích nó rồi. Vết sẹo rất mỏng luôn, tôi biết chắc chắn nó sẽ mờ dần đi và đẹp hơn. À mà sau khi phẫu thuật tất cả các đồ tôi dùng như nịt bụng, băng gạc, hay các miếng lót mềm mại, miếng dán silicon cho sẹo, đều là do bác sĩ cung cấp nhé. Thật tuyệt khi không phải lo lắng về chúng, cũng phải đến vài trăm $ ấy.
1 bình luận
Beinme53

Beinme53 Chào bạn, tôi cũng làm bụng nhưng không chỉnh cơ và hút mỡ, bác sĩ cũng bảo có thể bắt đầu chạy bộ lại sau 3 tuần nhưng tôi đã quyết định chờ đến 5 tuần sau khi thấy một bạn chia sẻ rằng mọi thứ đang rất tuyệt, nhưng đùng một cái vết mổ của bạn ấy bị rách ra cả 2,5cm vào tuần thứ 4 do tập thể dục. Thế là tôi sợ quá đành phải chờ đến 5 tuần mới dám tập. Nhớ là ngay cả khi bạn thấy mình bình thường và hoàn toàn có thể đi bộ cả 30 phút trên máy chạy bộ thì thực tế bên trong cơ thể bạn vẫn đang phải cố gắng sử dụng rất nhiều năng lượng để kết nối các mô lại với nhau sau khi trải qua một cuộc phẫu thuật lớn như thế. Vì vậy tôi khuyên bạn đừng quá vội vàng, cần lắng nghe cơ thể và từ từ bắt đầu làm quen trở lại. Về phần tôi, sau 3 tuần tôi bắt đầu đi bộ lại rất nhẹ nhàng, mỗi lần lại tăng lên một vài phút và tăng tốc hơn một chút. Và tôi định đến tuần thứ 5 mới bắt đầu chạy.

Thích Trả lời 4 năm trước

21 ngày sau mổ - cảm giác mọi thứ càng ngày càng bình thường hơn

4 năm trước
Chào mọi người, mọi thứ đang tiến triển rất tốt. Tôi đi lại ngày càng thẳng lưng hơn rồi, ngủ cũng rất ngon, sưng tấy đã giảm rất nhiều từ tuần trước, gần như không còn sưng nhiều như trước nữa. Vẫn đang ăn nhiều trái cây, rau và đồ uống protein. Vết sẹo vẫn rất mỏng, đẹp, tôi vẫn ước vết sẹo không bị cong lên, vì khi không mặc gì với vết sẹo cong này trông phần mình tôi có vẻ ngắn hơn, nhưng dù sao cũng ok, chắc chắn sau này nó sẽ mờ đi và không ảnh hưởng gì. Nói chung mọi thứ hiện tại rất tốt, tôi hài lòng với kết quả lúc này.

4 tuần sau mổ - mới đến tái khám

4 năm trước
Chào mọi người tình trạng sưng tấy bây giờ còn rất ít, thậm chí gần như đã hết hẳn sưng rồi. Cũng không hiểu tại sao, không biết là do may mắn hay do tôi uống Bromelein (một loại enzym từ trái dứa để giảm sưng viêm) nhưng vài tuần trước bụng còn sưng phình lên mà bây giờ đã phẳng thế, thật tuyệt. Còn nữa nhé, sáng nay tôi mới cân, bất ngờ dã man, giảm 4kg so với hôm phẫu thuật. Haha kỳ diệu thật ấy, tôi không tập một chút nào trong suốt 1 tháng qua mà cũng giảm được từng ấy cân, tuyệt vời.
Mà hôm nay tôi mới đến tái khám rồi, cô ấy nói mọi thứ có vẻ tốt. Mặc dù tôi có một ít mô sẹo nhỏ ở ngày rìa rốn. Nó có màu hơi đỏ và khi ấn xuống cảm giác như có một cái nút thắt ở dưới. Vì thế cô ấy bảo tôi về matxa vài lần một ngày để cho nó tan ra. Nếu sau 4 tuần không thấy tốt hơn thì đến phòng khám để tiêm steroid giúp nó tan ra hoặc làm cái gì đó. Tuy nhiên nó nhỏ xíu à, với cả tôi cũng không quá lo lắng về nó. Nhưng vẫn phải theo dõi vì y tá bảo có thể nó sẽ trở nên xấu hơn. Cô ấy cũng phát cho tôi mấy tấm silicon để bắt đầu dán vào vết sẹo. Trông nó đẹp lắm, màu da luôn nên trông hòa lẫn luôn với màu da bụng, không bị lộ mấy. Cô ấy đưa số lượng đủ dùng trong 1 tháng, 1 dải này là có thể dùng trong 2 tuần cơ. Lý do lớn nhất tại sao mọi người thực hiện phương pháp trị sẹo này đó là để đẩy nhanh thời gian lành sẹo. Silicon sẽ “hút” màu ra khỏi vết sẹo (màu đỏ). Nhưng thực tế thời gian sẽ “tự mình” làm điều đó và việc vết sẹo sẽ sáng màu như nào là còn phụ thuộc vào yếu tố di truyền của bạn nữa. Chúng ta cùng chờ xem sẹo trông sẽ như nào trong 1 tháng. Cô ấy nói họ cung cấp các miếng dán silicon chất lượng hàng đầu. Tuy nhiên, ngay cả khi chúng ta không áp dụng bất kỳ phương pháp trị sẹo nào thì cuối cùng sẹo cũng mờ đi theo thời gian mà.
Nói chung tôi rất hài lòng với kết quả lúc này, và cũng đi sắm bikini cho mình rồi hihi. Vẫn chưa trở lại phòng tập, cảm giác chưa sẵn sàng lắm. Nhưng dù sao những ngày vừa qua tôi cũng cảm thấy khá tốt, không quá mệt mỏi. Hai tuần qua mọi thứ đã dần trở lại bình thường, làm việc vặt, đi dạy, tắm táp cho lũ trẻ vv… Vài đêm có thấy mệt hơn những đêm khác nhưng nhìn chung là khá tốt.

34 ngày sau mổ

4 năm trước
Hello mọi người, đoán xem, tuần này bụng tôi lại đang bị sưng lên rồi, hay thật đấy, không biết là do tiền kinh nguyệt hay là do không mặc nịt bụng (chắc cả hai), nhưng tôi đã mua được một bộ quần nịt Spanx mới nhỏ hơn để mặc suốt cả ngày, rất vừa vặn dễ chịu. Ngoài ra tôi cũng đã bắt đầu tập luyện, tập Squat và lunges khắp cả nhà để cố gắng cho cơ săn chắc. Miếng dán silicon trị sẹo dùng rất thích, tiện lợi lắm, tôi cứ để nó đấy và tắm nhiều lần rồi nhưng nó vẫn dính rất tốt. 3 ngày nữa là có thể gỡ cái này ra xong thay bằng một miếng khác (mỗi miếng dùng được 7 – 10 ngày). Chắc chắn miếng dán này làm cho vết sẹo của tôi mềm mại hơn.
Tư thế đôi khi vẫn rất tệ, cứ phải nhắc nhở bản thân suốt cả ngày rằng mình CÓ THỂ NGỒI, ĐỨNG thẳng hẳn người rồi, và cần phải làm như thế. Nói chung tôi thực sự hạnh phúc khi đã quyết định làm điều này, loại bỏ đống da nhăn nheo xấu xí và không còn phải cố gắng nhét nó vào quần nữa. Làm riết thành quen trong suốt nhiều năm qua, hôm trước lúc ngồi dạy Piano tự nhiên tay lại cứ đưa xuống nhét nhét da thừa vào quần, quên mất rằng giờ chẳng còn gì mà nhét nữa rồi haha. Công cuộc mua sắm bây giờ cũng thú vị hơn rất nhiều, thân mật với chồng cũng tuyệt vời hơn nhiều. Cuộc sống thật tuyệt!!!

6 tuần sau phẫu thuật

4 năm trước
Không có gì nhiều để thông báo cho mọi người ngoài việc tôi đang cảm thấy mình thực sự kiệt sức và như kiểu lại “bước lùi” rồi mặc dù vẫn không hề thay đổi mức độ hoạt động kể từ tuần thứ 4. Bụng vẫn hơi sưng vào buổi tối, nhưng đến sáng là hết. Tôi mới tập luyện được tổng cộng 3 lần kể từ hôm phẫu thuật . Hai bên bắp tay bây giờ trông đã hơi có chút mỡ thừa rồi, nhưng kệ, ai mà để ý chứ, vẫn đang mùa đông mà haha. Vết mổ dạo này có hơi đau một chút, hôm qua tôi cũng hơi thấy đau ở vùng bụng trên nữa và đã phải uống Valium, nhờ nó mà ngủ ngon lành hơn. Tôi mới up thêm hình đó, mọi người xem nhé, hi vọng mọi người đang tiến triển tốt.

7 tuần sau mổ - vẫn còn mệt, vẫn sưng vào ban đêm....

4 năm trước
Chào mọi người, đã 7 tuần rồi nhưng cơ thể vẫn còn mệt mỏi, vẫn bị sưng vào ban đêm. Thực sự không có gì mới ngoài việc mới sắm được một bộ bikini khá đẹp che hết cả vết sẹo hihi. Tuần tới tôi sẽ đến gặp bác sĩ để hỏi về mô sẹo nhỏ màu đỏ ở dưới rốn, có thể ông ấy sẽ tiêm steroid để phá vỡ nó ra. Quá trình hồi phục có vẻ lâu hơn so với tôi dự tính. Vẫn chưa thể tập luyện, cơ thể hoàn toàn kiệt sức, ngay cả khi chỉ cố gắng tập 20 lần lunges quanh nhà và vài động tác Free weights với hai tay. Bây giờ nếu đêm tôi nằm ngưa rngur thì hôm sau đau bụng lắm luôn, không phải kiểu nhức bình thường đâu mà là ĐAU thật sự ấy. Không hiểu sao lại thế. Vì vậy vẫn phải đang “lắng nghe” cơ thể xem thế nào và không quá ép mình. Tuần tới tôi sẽ cố tập gym lại.

13 tuần sau phẫu thuật

4 năm trước
Chính xác là tôi đã làm bụng được hơn 3 tháng rồi, có rất nhiều thứ đã xảy ra, nhưng thôi tóm tắt lại vài thông tin chính thôi nhé. Vẫn còn đau ở vùng lông mu, tôi nghĩ đây là do liên quan đến các dây thần kinh đang tái tạo lại. Càng chạy càng thấy tệ hơn, điều này khiến tôi chưa thể chạy trở lại được. Hôm qua tôi đến tái khám, bác sĩ tiêm Lidocaine vào vùng mu nhưng cũng không cải thiện được gì vì vậy ông ấy nói có lẽ không liên quan đến thần kinh. Ông ấy sẵn sàng can thiệp bằng các biện pháp khác, nhưng tại thời điểm này tôi sẽ cố gắng chờ đợi, hi vọng nó sẽ tự hết, thay vì thực hiện các biện pháp can thiệp khác và có thể xảy ra nhiều phản ứng phụ không mong muốn. Cũng vì một thực tế là khoảng 5 tuần trước tôi đã đến phòng khám để họ tiêm Steroid vào rốn vì bên trái của rốn có một ít mô cứng, mặc dù nó nhỏ nhưng rất cứng và đỏ. Do đó họ đã tiêm một ít steroid vào, qua thời gian mô sẹo cứng không còn nữa nhưng có 2 tác dụng phụ khi tiêm steroid mà trước đó tôi không hề biết đó là làm mỏng da và làm sáng màu da. Vì thế sau vài tuần, một nửa bên rốn của tôi trở nên sáng màu hơn và trông như một quả nho già nhăn nheo, buồn thật trong khi nửa kia thì căng mịn, xinh xắn. Vì thế tôi thực sự rất thất vọng, nếu biết trước chắc chắn tôi đã không tiêm rồi.

Hơn 3 tháng sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, hôm nay tôi chạy được với tốc độ nhanh nhất kể từ khi phẫu thuật. Chồng và tôi chạy nước rút cùng nhau, anh ấy khó có thể đuổi kịp tôi haha, giỡn thôi, a ấy theo sát ngay sau haha. Nhưng mà thực sự tôi rất vui vì ít nhất đã có thể chạy nước rút. Mọi thứ đang trở nên tốt hơn. Bụng hôm nay có hơi đau một chút nhưng đó là do tôi đã tập luyện chăm chỉ ở phòng gym (mặc dù vẫn chưa tập bụng).

5 tháng sau phẫu thuật – phải phẫu thuật cắt bỏ túi mật

4 năm trước
Chào mọi người, tôi vừa mới thực hiện một ca phẫu thuật nữa. Cuối tuần qua tôi bị đau bụng dữ dội cả tiếng đồng hồ, đau đến phát khóc luôn ấy. Ban đầu cứ nghĩ mình lại bị loét dạ dày, do trước đó cũng từng bị nhưng đau không dữ dội đến thế. Chồng đưa đến phòng cấp cứu và họ phát hiện ra tôi có rất nhiều sỏi mật, một viên to còn bị kẹt ở cổ túi mật, cách duy nhất là cắt bỏ hoàn toàn túi mật. Tôi nói với bác sĩ ở đó về ca phẫu thuật căng da bụng của mình và hỏi liệu có gây ra vấn đề gì không. Cô ấy nói không, nhưng cô ấy sẽ phải hết sức cẩn thận vì có thể có tình trạng dính mô hình thành ở bên trong. Cô ấy cũng bảo bình thường cắt túi mật như này vết sẹo để lại sẽ không thể nhìn thấy được nhưng vì tôi đã làm bụng và rời rốn lên nên sẹo có thể sẽ nhìn thấy. Tôi hỏi cô ấy liệu có thể cho tôi thêm thời gian suy nghĩ về việc này không nhưng cô ấy bảo không thể, cần quyết định luôn. Cô ấy nói nếu tôi không phẫu thuật cắt túi mật thì có thể về nhà nhưng chắc chắn chưa đầy 3 ngày sẽ lại phải vào lại với cơn đau dữ dội hơn, sỏi mật sẽ không thể chui ra mà mắc kẹt ở đó. Vì thế chúng tôi đã quyết định phẫu thuật luôn. Đó là một quy trình nội soi. Nhưng xui cho tôi là họ phải thổi phồng bụng tôi lên để có thể tiếp cận được túi mật, …do đó rốn của tôi bị rách hẳn ra do bác sĩ nói nó đã bị khâu kéo vào quá chặt. Tôi tỉnh dậy, thấy chiếc bụng phẳng lỳ của mình đã không còn nữa, bị rách toạc ra, hix hix, nhìn chỉ biết khóc và khóc rất nhiều. Tất nhiên cũng tạ ơn trời vì vẫn sống sót nhưng tôi đã tập luyện rất chăm chỉ để giảm 52kg, và sau đó tiết kiệm mãi mới đủ tiền để có được một thành bụng phẳng, săn chắc, nhưng bây giờ nó đã bị hủy hoại rồi. Bác sĩ phẫu thuật thậm chí không hề nói với tôi về nguy cơ rốn có thể bị rách, cô ấy không nghĩ đến trường hợp này. Nói chung tôi có hai lỗ rạch nhỏ: một cái ở giữa phía trên bụng, còn 1 cái ở bên phải bụng, phía dưới. Và thêm một vết dài chạy từ dưới rốn xuống, vết này hơi xiên xiên (có lẽ vì nó bị rách toạc ra).
Ngay khi được xuất viện (ở lại bệnh viện 3 ngày) tôi đi thẳng đến chỗ bác sĩ phẫu thuật làm căng da bụng, nhưng cô ấy không có ở đấy, tiếp tôi là một vị bác sĩ khác. Ông ấy cảm thấy khá tệ, nhưng cả hai chúng tôi đều biết tại thời điểm này thì không thể làm gì được. Ông ấy bảo nếu trong 6 tháng nó đã hoàn toàn lành, và nếu lúc đó có thể chỉnh sửa để làm cho nó mịn đẹp hơn thì chắc chắn ông ấy sẽ làm. Xin lỗi vì bài đăng quá dài nhưng thực sự tôi đang thất vọng lắm, sau bao nỗ lực bây giờ mọi thứ lại thành ra thế này.

5 tháng sau phẫu thuật

4 năm trước
Như vậy sau khi phẫu thuật cắt túi mật khẩn cấp tôi có thêm 3 vị trí vết mổ mới, cộng với chỗ rạch ở rốn. Bác sĩ báo trước là những vết sẹo này đầu tiên sẽ xấu xí (đỏ hơn) sau đó mới dần đẹp hơn. Chúng sẽ trải qua các giai đoạn chữa lành khác nhau, ngay bây giờ thì trông chúng sáng màu nhưng 3 tháng tới chúng sẽ có màu đỏ sẫm, sau đó bắt đầu sáng màu trở lại. Thực sự, tôi không muốn đăng bất kỳ tấm ảnh sẹo cắt túi mật mới nào của mình nhưng dù nó xấu hay đẹp thì cũng cần chia sẻ trung thực với mọi người, do đó, bên trên là ảnh bụng tôi sau sau khi bị “hủy hoại” vì sỏi mật. Tôi mới đặt thêm băng dán silicon trị sẹo Mepitac, phải dán chúng lên tất cả các vết sẹo trong mùa hè này, may mắn là nó có màu da nên không lộ nhiều. Thực ra tôi không ngại mặc bikini để lộ mấy vết sẹo này ra đâu nhưng dù sao cũng muốn che chắn chúng khỏi ánh nắng mặt trời càng nhiều càng tốt, nên mùa hè này chắc sẽ không mặc hai mảnh thưởng xuyên hihi. Mặc dù có thêm vài vết sẹo mới từ ca phẫu thuật khẩn cấp nhưng da bụng tôi vẫn đẹp và săn chắc, không bị chảy xệ hay lòi ra ngoài cạp quần.

6 tháng sau phẫu thuật căng da bụng

4 năm trước
Chào mọi người tôi và chồng mới trở về từ đám cưới một người bạn ở Caribbean, đó là một nơi thật xinh đẹp và tôi đã diện bikini 2 lần, nên đã phơi mấy vết sẹo ra ngoài nắng. Mọi thứ ở đó thật tuyệt, mấy vết sẹo cũng không hề làm phiền tôi.
Đã chạy cũng chồng được vài lần và cuối cùng cũng có thể nâng tạ trở lại vào ngày hôm qua, mọi thứ rất ổn sau một thời gian dài không tập bài tập này. Hai cánh tay đã tích mỡ trông khá xấu vì suốt khoảng thời gian qua không tập luyện chút nào nhưng bây giờ sẽ là lúc tôi tập luyện để làm chúng săn chắc trở lại. Thật mừng vì cơ thể đang hồi phục và bình thường trở lại. Mặc dù không may phải phẫu thuật khẩn cấp để cắt bỏ túi mật, nhưng cơ thể chúng ta vốn không hoàn hảo nên cần phải đối mặt. Sau tất cả những chuyện đã xảy ra tôi thấy mình thật may mắn vì đã sống sót an toàn mà không có bất trắc gì xảy ra.

8 tháng sau phẫu thuật

4 năm trước
Sẹo của tôi thực sự đang mờ đi rất đẹp, mừng quá. Phần sẹo ở bên phải hơi bị nhăn nhúm kiểu “tai chó” một chút nhưng tôi sẽ cho nó 6 – 8 tháng để tự phẳng ra rồi lúc đó tính tiếp, xem có cần phải nhờ đến bác sĩ phãu thuật không. Vài tuần nữa tôi cũng phải đến phòng khám để chỉnh sửa vết sẹo từ ca phẫu thuật cắt túi mật, nên chắc sẽ nói luôn vụ này. Nhìn chung tôi khá hài lòng với mọi thứ hiện tại: đang chạy lại khoảng 6 – 8 km một ngày; Hiện tại không còn hay đau nữa, nhưng đôi khi vẫn có vài cơn đau kỳ lạ ở chỗ này chỗ kia liên quan đến ca phẫu thuật nhưng nhìn chung tổng thể khá ổn. Ngoài ra tôi vẫn đang tập luyện và ăn uống lành mạnh mỗi ngày. Thật mừng vì đã phẫu thuật, toàn bộ quá trình này đã nhắc nhở tôi một điều rằng cơ thể chúng ta kiên cường, mạnh mẽ biết nhường nào, tôi sẽ không ngại phẫu thuật lại một lần nữa (như nâng ngực chảy xệ chẳng hạn, rất có thể sẽ làm vào năm tới).

Gần 10 tháng sau phẫu thuật – chỉnh sửa sẹo

4 năm trước
Chào mọi người bác sĩ phẫu thuật của tôi đã tiến hành chỉnh sửa vết sẹo dày dưới rốn để lại từ quy trình phẫu thuật cắt bỏ túi mật, bây giờ nó phẳng và mỏng hơn rất nhiều. Sau khi chỉnh sửa sẹo xong xuôi, mọi người đoán xem, tôi phát hiện ra mình có một nốt ruồi ác tính nằm ở vùng bụng cần phải cắt bỏ ngay. Và bác sĩ da liễu đã cắt một mảng to ở ngay cạnh rốn của tôi. Tôi vẫn nghi ngờ đó không phải nốt ruồi ác tính nhưng bác sĩ bảo kết quả sinh thiết bất thường và đã phát hiện các tế bào ung thư phát triển. Dù sao cũng thật may vì đã phát hiện kịp thời. Ai đó nếu băn khoăn hãy đi kiểm tra nốt ruồi của bạn nhé. Bác sĩ nói rằng nếu tôi không xử lý luôn, nó sẽ lan nhanh hơn vì khối u ác tính sẽ lan nhanh nhất khi nó nằm trên bụng bạn. Vì thế hãy đi kiểm tra nốt ruồi của bạn đi. Báo cáo bệnh lý cho thấy của tôi là do tác hại của ánh nắng mặt trời từ nhiều năm trước (một trong những công việc đầu tiên tôi làm đó là làm ở phòng làm nâu da…, thật ngu ngốc). Hi vọng các bạn nữ đang tiến triển tốt nhé. Bây giờ tôi đang nằm trên giường nghỉ ngơi, thư giãn sau bằng đấy mũi khâu và lỗ trên người.

11 tháng

4 năm trước
Đã 11 tháng sau mổ, cảm giác bây giờ khá tốt. Mọi người nhìn vết sẹo chỉnh sửa lành lại rất đẹp kìa. 10 ngày sau chỉnh sửa tôi đã được cắt chỉ, mọi thứ từ đó lành lại rất tốt. Các vị trí cắt bỏ nốt ruồi cũng đã lành lại rất đẹp, mặc dù hiện vẫn còn màu hơi sẫm và đỏ.
Để xem nào, về mặt thể chất, phải thừa nhận là tôi đã bị tăng vài cân trong vài tháng quá. Vẫn rất vui và hài lòng khi đã quyết định thực hiện quy trình này. Và đối với những ai đang cân nhắc thực hiện tốt nhất hay dành thời gian nghiên cứu về quy trình thực hiện, thời gian hồi phục và nhất là về bác sĩ phẫu thuật. Những yếu tố này sẽ quyết định trực tiếp đến kết quả mà các bạn có thể nhận được.

11 tháng sau phẫu thuật – thêm một ca mổ nữa

4 năm trước
Cơn đau ở mu bên phải phía trên mà tôi đã phải chịu đựng suốt từ ngày thứ nhất sau phẫu thuật căng da bụng cuối cùng cũng đã được giải quyết bằng một ca phẫu thuật nữa, mới được thực hiện cách đây 2 tuần. Ban đầu cả hai chúng tôi đều nghi ngờ cơn đau này có thể là do một dây thần kinh cảm giác bị chèn ép ,nó có cảm giác nóng rát và đau nhói khi tôi di chuyển, đứng hoặc ngồi theo cách nhất định nào đó. Tuy nhiên nếu đó chính xác là do dây thần kinh cảm giác bị chèn thì đến bây giờ phải hết rồi nhưng không, khoảng 4 tuần trước, nó trở lại và lúc nào cũng thấy khó chịu, liên tục nóng rát khi tôi bước ra khỏi xe, ngồi trang điểm hay bế lũ trẻ vv… nghĩa là nó thực sự làm cản trở đến cuộc sống hàng ngày của tôi. Do đó, tôi miễn cưỡng gọi đến phòng khám bác sĩ một lần nữa, thực sự không muốn một chút nào vì suốt năm qua bác sĩ đã xử lý quá nhiều vấn đề cho tôi và không lấy một xu, ngay cả khi những vấn đề đó không phải là do ông ấy gây nên, cụ thể là sửa vết sẹo sau phẫu thuật cắt túi mật ở bụng. Và tất cả đều miễn phí, không bao giờ yêu cầu bất kỳ điều gì, chỉ muốn tôi được hạnh phúc. Tôi thực sự không muốn làm phiền ông ấy lần nữa nhưng lần này cơn đau quá khủng khiếp, và tôi thực sự không thể chịu đựng được nó nếu cứ kéo dài suốt như vậy. Do đó, tôi đã gọi và được y tá xắp xếp lịch cho gặp bác sĩ. Ông ấy thử tiêm thuốc gây tê tại chỗ Capocaine để xem có giúp được gì không, nhưng chẳng có tác dụng gì. Vì vậy ông ấy đoán nguyên nhân duy nhất khác đó có thể là một trong những mũi khâu vĩnh viên bên trong, bằng cách nào đó nó đang chọc vào tôi từ bên trong hoặc/và nằm lên một dây thần kinh. Và giải pháp cuối cùng đó là lại phải mổ nó ra, kiểm tra xung quanh xem rút cục là cái gì. Vâng, và chúng tôi đã làm thế. Họ xếp lịch cho tôi làm ngay vào ngày hôm sau và trước 6 tiếng phẫu thuật lại phải làm một việc khủng khiếp đó là nhịn ăn, uống. Ca phẫu thuật diễn ra lúc 4h30 chiều, khiến cho ngày hôm đó với tôi dài lê thê khi không được uống một ngụm nước nào. Trước khi làm tôi đã tự mình đánh dấu vào đúng vị trí bị đau, chỉ muốn công việc của bác sĩ được tiến hành dễ dàng hơn. Ca phẫu thuật diễn ra khá nhanh, hơi đau một chút, và đúng là một sợi chỉ vĩnh viễn dài với đầu nhọn và được thắt nút nằm ở đó, bác sĩ đã cắt nó ra kèm cả với thịt mu, mọi người nhìn hình, phần màu đỏ là thịt mu đấy ec ec. Vài ngày đầu tiên sau mổ thực sự khá khó hiểu, tôi vẫn cảm thấy bị đau rát, chính xác là đau chứ không phải chỉ nhức. Mọi thứ có vẻ thực sự tồi tệ hơn. Tôi đã rất chán nản nghi ngờ vấn đề không được khắc phục, và có vẻ như cơn đau này là do một vấn đề nào đó khác. Thực sự 10 ngày đầu vô cùng đau đớn, nhưng lạ thay, ngày thứ 11 như một bước ngoặt. Đến bây giờ tôi vẫn không thể tin nổi. Hôm trước đang đau đớn quằn quại nhưng vừa sang ngày thứ 11 tôi đi lại, di chuyển, đứng, ngồi, bế lũ trẻ mà không đau một chút nào. Tôi vẫn không thể hiểu được tại sao nó hết đau nhanh thế. Thực sự vô cùng biết ơn bác sĩ.
Hôm tôi đến kiểm tra 10 ngày sau mổ vùng mu, bác sĩ đã cắt chỉ khâu, và nói mọi thứ rất ổn. Nói chung hiện tại tất cả đều tốt, tôi khỏe, hạnh phúc và hài lòng. Tháng tới tôi dự định sẽ có chuyến đi tới Haiti cùng với một nhóm bạn nhỏ và các mục sư cao cấp ở nhà thờ. Thực sự rất hào hứng.

1 năm sau phẫu thuật – cảm giác khá tuyệt

4 năm trước
Wow không thể tin được đã 1 năm trôi qua. Trước hết tôi rất muốn gửi lời cảm ơn tới bác sĩ phẫu thuật của mình, bác sĩ Kaufman, người đã giúp tôi vượt qua rất nhiều những rắc rối trong năm qua. Vết sẹo căng da bụng đang lành lại rất đẹp, tôi gần như không nhìn rõ nó nữa. Tôi đã ngừng tất cả các biện pháp trị sẹo cũng như không dán các dải silicon lên vết sẹo căng da bụng cách đây cả 4 tháng, nhưng vẫn dán lên các vết sẹo cắt túi mật (chủ yếu là vết sẹo xiên dài chạy từ rốn xuống), và đôi khi cũng dán lên mấy vết sẹo chỗ cắt nốt ruồi ung thư. Bụng tôi bây giờ mặc dù vẫn còn là một mớ hỗn độn với đầy các dấu vết và sẹo trên đó, nhưng tôi hoàn toàn ok với nó. Chỉ thấy biết ơn vì không còn phải nhét lớp da nhăn nheo, chảy xệ vào quần nữa.
Sưng thi thoảng vẫn xuất hiện rồi lại hết, mặc dù không có lúc nào sưng nặng như vài thàng đầu. Nếu tôi ăn quá nhiều, cảm giác chất lỏng ngay lập tức chạy vào xung quanh vết mổ, và lại có thể cảm nhận được bụng đang sưng lên, nhưng chỉ cần đến sáng là hết sưng. Tôi đã giảm được gần 2kg so với năm ngoái vào thời điểm này, bây giờ mỗi ngày vẫn tập luyện và tiếp tục duy trì chế độ ăn sạch với protein lắc PureTrim, rất bổ dưỡng với nhiều hỗn hợp thảo dược chống lão hóa và chống căng thẳng.
Nói chung hiện tại tôi cảm thấy khá tuyệt. Thật sung sướng vì đã loại bỏ được chỉ khâu vĩnh viễn gây đau đớn ở mu. Chỉ hơn 1 tuần sau khi cắt bỏ nó đi, không hề thấy đau đớn gì ở vùng mu nữa. Vùng bụng bây giờ thi thoảng vẫn có những cơn đau kéo đến, chắc có lẽ liên quan đến ca phẫu thuật và tôi đã quen với chúng rồi, hi vọng qua thời gian sẽ hết. Cảm giác ở bụng đã đang dần trở lại nhưng vẫn còn những vị trí khá tê, chủ yếu là vùng quanh rốn.
Thực sự tôi khá tiếc vì đã không làm hút mỡ ở hai bên sườn, vì thành bụng phía trước bây giờ thực sự rất phẳng phiu, do đó vùng hai bên sườn lại trông đáng chú ý hơn. Ngay cả với chế độ ăn uống lành mạnh, cùng lối sống năng động thì những phần mỡ thừa ở hai bên eo này chắc chắn cũng không biến mất được, do đó tôi đang định sẽ hút mỡ sau chuyến đi Haiti về. Chúc mọi người thật may mắn nhé, nếu có câu hỏi gì thì cứ thoải mái gửi nhé, rất vui được chia sẻ với các bạn.

Vết sẹo sau gần 16 tháng phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, đây là một số ảnh chụp gần đây và chụp cận cảnh vết sẹo của tôi cho vài người đã hỏi. Nó thực sự rất sáng màu, chứ không sậm đỏ khó coi. Vì thế những ai mới đang ở giai đoạn 6 tháng hay thậm chí 1 năm đầu sau mổ thì cứ yên tâm nhé, chắc chắn nó sẽ mờ dần đi thôi.

Gần 15 tháng sau mổ

4 năm trước
Xin chào các cô gái xinh đẹp, hi vọng tất cả các bạn đang có một ngày thật tuyệt vời. Để xem nào, thông tin một chút liên quan đến ca phẫu thuật căng da bụng nhé: tôi bắt đầu ngày càng có nhiều cảm giác và cảm nhận được mọi thứ ở bên phải bụng rồi. Phần bên trái dưới rốn vẫn còn hơi tê.
Về tập luyện thể dục: tôi vẫn đang phải từ từ tập các bài tập bụng. Có thể tập bụng và không thấy đau đớn gì nhưng hiện tôi đang tập các bài tập cường độ cao ngắt quãng (HIIT) vài ngày một tuẩn, nó có tác dụng rất tốt cho phần “lõi khung” bên trong của bạn. Tuy nhiên mỗi lần tập tôi vẫn cần hết sức cẩn thận vì biết rằng ở có có các mũi khâu vĩnh viễn, tôi không muốn làm ảnh hưởng đến chúng. Ngoài ra tôi cũng không muốn vặn hay uốn cong người sai cách hay làm cho cái gì đó bị bung ra hay đại loại thế. Nói chung tôi vẫn rất thận trọng khi tập luyện, nếu có bài tập nào đó cảm thấy không phù hợp thì tôi chắc chắn sẽ không tập.

1,5 năm sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào mọi người, mùa hè đến rồi và tôi đang tận hưởng mùa hè sôi động với những bộ bikini mới, với thành bụng nhỏ nhắn, phẳng lỳ và tự tin hơn bao giờ hết. Mọi thứ đang rất tốt đẹp.
Liên quan đến ca phẫu thuật căng da bụng: bên trái bụng vẫn còn tê, bên phải thì không. Tuy nhiên không bị đau hay sao cả, chỉ là cảm giác hơi lạ lạ. Các vết sẹo mỗi ngày đều mờ đi, không còn nhìn rõ nữa, chúng cũng không làm phiền gì đến tôi, vẫn tự tin mặc bikini. Và vẫn mong muốn được thực hiện các quy trình phẫu thuật khác, sẽ chờ thêm một thời gian nữa, tiết tiệm tiền và thảo luận thêm với chồng hihi.

Gần 2 năm sau phẫu thuật

4 năm trước
Chào các bạn, hi vọng mọi người đang vui vẻ tận hưởng kỳ nghỉ lễ này. Vẫn rất yêu kết quả căng da bụng của mình, bụng bây giờ thực sự phẳng lắm luôn. Vẫn tập thể dục đều đặn và duy trì chế độ ăn uống, lối sống lành mạnh.

Gần 4 năm sau mổ + Nâng ngực chảy xệ

4 năm trước
Chào mọi người, thời gian trôi nhanh thật, mọi thứ liên quan đến ca phẫu thuật căng da bụng bây giờ đều rất ổn, tất cả sẹo đều mờ đi, không nhìn rõ nữa. Tôi vẫn tận hưởng kết quả này từng ngày và thực sự chưa một lần hối hận vì đã làm. Và một điều tuyệt vời nữa tôi mới làm cho chính bản thân mình đó là nâng ngực chảy xệ. Bộ ngực lép, chảy xệ đã khiến tôi rất phiền lòng trong suốt nhiều năm qua, nhất là sau khi giảm 52kg. Chúng trông chẳng khác gì bụng tôi trước khi phẫu thuật, cũng nhăn nheo, chảy xệ và thiếu sức sống. Vậy nên tôi quyết định làm và đến hôm nay là đã được 6 tuần rồi. Mọi thứ cho đến hiện tại đang rất tốt. Chỉ cần kiên nhẫn chờ thêm một thời gian nữa là tôi lại có thể tự tin với món quà mới này rồi. Yêu tất cả các bạn! chúc các bạn có một hành trình như ý nhé.

Bác sĩ tư vấn thẩm mỹ suckhoe123

5 out of 5 stars Đánh giá tổng thể
5 out of 5 stars Trả lời các câu hỏi
5 out of 5 stars Chăm sóc sau và theo dõi
5 out of 5 stars Thời gian dành cho bạn
5 out of 5 stars Điện thoại hoặc email phản hồi
5 out of 5 stars Nhân viên chuyên nghiệp và lịch sự
5 out of 5 stars Quá trình thanh toán
5 out of 5 stars Thời gian chờ
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây