Hành trình loại bỏ khối da thừa nhăn nheo, chảy xệ sau khi giảm kỷ lục 52 kg của mẹ trẻ 2 con
Timeline review
Hiển thị quá trình đánh giá về dịch vụ qua thời gian sử dụng
7 ngày trước phẫu thuật
4 ngày trước phẫu thuật – thực hiện các công việc chuẩn bị cuối cùng
Ngày phẫu thuật
Tôi nhớ câu đầu tiên mình nói khi thức dậy trong phòng phẫu thuật là “tôi còn sống” haha mặc dù lúc đó đang đau, thực sự rất đau. Mọi thứ rất căng chặt, bụng tôi phẳng như một tấm ván nhưng vẫn rất chặt. Tôi đã nói xin ngụm nước cả 30 lần. Tôi nằm trong phòng hồi sức khoảng 1 giờ đồng hồ, sau đó y tá giúp tôi đứng dậy ngồi vào xe lăn và được về nhà. Ngay lúc ấy tôi không hề buồn nôn, nhưng y tá cảnh báo trước là có thể lúc đi xe tôi sẽ bị và cô ấy đã đúng. Chúng tôi đã phải dừng lại 2 lần trên đường về nhà, lần đầu tiên tôi đã nhanh chóng nhét viên đạn vào hậu môn, chờ vài phút và nó phát huy tác dụng. Lại tiếp tục đi tiếp nhưng chỉ sau khoảng 5 phút cơn buồn nôn lại trở lại và nặng hơn. Tôi bắt đầu nôn, nhưng chẳng ra được gì, và vâng! rất đau. Chồng tôi tấp vào lề đường, tôi bảo anh ấy lấy cho một miếng bánh quy và ăn một nửa, cũng thấy khá khẩm hơn. Cuối cùng cũng về tới nhà, chồng bỏ cái xe tập đi bộ ra và tôi CHẬM CHẠP “lết” vào nhà, phải mất 20 phút để đi bộ từ ô tô vào phòng ngủ của chúng tôi, thật khó khăn và đau đớn. Cuối cùng cũng nằm được lên cái ghế tựa mà tôi đã thuê. Mọi người thử đoán xem những gì chúng ta chưa từng biết trước đây? Bạn dùng các khối cơ bụng của mình để NÓI CHUYỆN, đúng thế đấy, ít nhất là với tôi. Vài tiếng đầu tiên về nhà, khoảng từ 10 sáng đến 1 giờ chiều là bị đau nhất, kỳ lạ thật đấy, vì tôi nghĩ lẽ ra phải vẫn còn thuốc tê từ quy trình phẫu thuật. Vậy mà sao lại bị đau dữ dội đến thế, dù sao thà bị đau kinh dị còn hơn là buồn nôn. Một lúc sau mẹ tôi đến đỡ tôi đi tiểu, nói chung lúc này thấy mọi thứ khá ổn, không biết có phải là do cái bơm truyền giảm đau bên trong “đã được kích hoạt” phát huy hiệu quả hay không nhưng khá dễ chịu. Tôi đã uống Percocet 2 lần rồi, mỗi lần 1,5 viên cách nhau 4 tiếng (bác sĩ bảo có thể uống 2 viên luôn nếu cần). Ngoài ra tôi cũng uống kèm cả thuốc làm mềm phân nữa. Bây giờ vừa ngồi gõ những dòng này vừa uống trà Smooth Move đây mọi người ạ, hi vọng sẽ không bị táo bón quá nặng. Tôi cũng đi tiểu 2 lần rồi, lần thứ hai dễ dàng hơn lần đầu nhiều. À mà hai chân tôi cũng được đi Squeezer nhé, loại mà cứ 30 giây lại siết chặt chân lại ấy để duy trì máu lưu thông tốt. Có cái này thực sự cảm thấy khá tốt. Trước khi làm tôi rất sợ bị tình trạng cục máu đông, nên khi bác sĩ hỏi có muốn mang thiết bị này về nhà không tôi đã đồng ý luôn. Vậy là vừa được đeo trong quá trình phẫu thuật ở đó vừa được đeo ở nhà hihi. Mà tôi chỉ có 1 ống dẫn lưu thôi nhé, thấy mọi người thường có 2 cái, nó khá xinh xắn, không phiền phức gì đến tôi cả, hi vọng mấy ngày sau cũng thế.
Tóm lại sau khi làm cho đến thời điểm này tôi thấy khá ổn, dễ chịu và nhẹ nhàng hơn dự đoán trước đó. Mặc dù đọc các đánh giá của người đi trước thấy bảo mai sẽ là ngày tệ nhất, nên cũng đang phải chuẩn bị tinh thần đây. Mẹ tôi vừa đón bọn trẻ từ trường về, cho chúng vào gặp tôi một lát, còn bây giờ tôi sẽ “dành” cả tuần còn lại với mẹ và bố haha. Chúc mọi người hồi phục thật tốt nhé, chắc chắn có thời gian tôi sẽ cập nhật sớm.
1 ngày sau phẫu thuật
Hôm nay tôi đến tái khám lần đầu tiên, bác sĩ sẽ cởi nịt bụng ra cho tôi nhìn thấy mọi thứ dưới đó. Cái nịt bụng quái quỷ này làm tôi đau muốn chết đi được, cảm giác như nó đang nghiền nát xương sườn của tôi, chỉ mong bác sĩ nhanh nhanh cởi nó ra dù chỉ vài phút. Nhưng mẹ tôi (là y tá) bảo là phải để như vậy, tôi cần mặc nó để được hỗ trợ. Ngoài ra vì hôm nay chắc chắn sẽ đau hơn hôm qua nên bác sĩ dặn là có thể uống Motrin xen kẽ các lần uống Percocet, tôi cũng đã làm theo như vậy và thấy khá hiệu quả. Nhưng tôi được yêu cầu không uống Motrin trước 2 tuần phẫu thuật, bây giờ mới phẫu thuật xong sao lại được uống luôn nhỉ, mọi người nghĩ sao về việc này?
Skinnywaist chào bạn, theo mình biết: 1) nịt bụng không nên quá chặt đến nỗi làm bạn đau, chỉ cần nó đủ mạnh để ép làn da của bạn xuống. Cũng không được thít, ép vào xương sườn của bạn như muốn “nghiền nát” chúng hoặc làm bầm tím, như thế có thể khiến bạn đau. Hi vọng bác sĩ sẽ mặc lại cho bạn lỏng hơn để có thêm chút không gian mà thở. 2) mình không chắc chắn vụ uống Motrin lúc này có ổn không vì mình từng được nói không được uống loại thuốc này trong 3 tuần sau phẫu thuật. Chỉ cần Tylenol là được. Cố gắng nhé, chúc bạn may mắn trong buổi tái khám hôm nay. 0
1 ngày sau phẫu thuật – mới đến chỗ bác sĩ về - đau khổ!!!
Sau đó tôi hỏi ông ấy tạo sao tôi lại không còn tê như các trường hợp bình thường khác, hôm qua tôi cũng đã gọi tới phòng khám để hỏi về cái bơm giảm đau vì có vẻ như nó chẳng hoạt động gì cả. Nhưng họ bảo là nó đang hoạt động rồi. Vì vậy chúng tôi kết luận đó chỉ là do cơ thể tôi chuyển hóa thuốc giảm đau quá nhanh. Rồi bác sĩ gỡ miếng gạc ở chỗ vị trí đặt dẫn lưu và thay cái mới vào (tôi chỉ có một ống dẫn duy nhất đang rỉ dịch ra từ hông bên trái, lạ thật, lúc này tôi có thể cảm nhận được nó). Sau đó họ đỡ tôi dậy và quấn cái nịt bụng khủng khiếp mà tôi cực kỳ ghét vào. Lần này quấn lại làm thay đổi hết tất cả mọi thứ...bơm giảm đau dựng lên theo hướng khác với lúc trước, kéo mạnh và thít chặt vào nhiều hơn so với trước và tôi có thể cảm nhận được vị trí đặt ống dẫn ….Ước gì họ chưa từng tháo cái nịt bụng chết tiệt đó ra.
Xong xuôi bác sĩ đề cập đến chuyện tôi có thể tắm trong 2 ngày nữa. Lúc tắm có thể rút bơm giảm đau ra, nhưng tôi sợ làm việc này lắm, chắc mẹ sẽ phải giúp. Bơm giảm đau được đặt ở phía dưới chỗ vùng mu, có băng gạc ở trên, do đó phải gỡ cái đống băng gạc đó ra trước thì mới rút ống bơm giảm đau ra được. Chỉ nghĩ đến đó thôi tôi cũng co rúm người vào rồi. Sau đó tôi từ từ trở lại xe, uống Percocet vì đã đến giờ, và chồng bắt đầu lái xe về nhà. Ngồi trên xe tôi bắt đầu khóc, thự sự không biết khóc vì cái gì. Vì mọi thứ khá tốt trong ngày đầu tiên nhưng ngay khi tháo cái nịt bụng ra thì tất cả đã thay đổi. Mọi thứ thay đổi và bắt đầu bằng cách nào đó khiến tôi đau đớn kinh khủng, không thể hiểu được. Bác sĩ đã đều nghị tôi uống Valium tối nay để giúp thư giãn tinh thần, chắc có lẽ tôi sẽ thử uống lại xem sao vì lần đầu tiên uống tôi bị đau đầu kinh khủng. Cảm giác lúc này, buồn, thất vọng, bực bội, mọi người có thể hiểu được đó. Nên là vẫn chưa có ảnh cập nhật nào nhé!
2 ngày sau phẫu thuật – Chắc có lẽ nên đặt tiêu đề cho bài đăng này là “Tại sao”…
À tôi thích cái ghế tựa của mình lắm, trước khi làm đã lo là nằm trên đó không thể ngủ được, nhưng giờ thì hoàn toàn ngược lại, không biết nếu không có nó thì làm sao tôi có thể ngủ được ở trên giường mấy ngày qua đây. Yêu lắm, khi nằm trên đó tôi ngủ rất ngon, thật sung sướng cho một kẻ bị mất ngủ như tôi. Mọi người ai có ý định làm thì nhớ cân nhắc sắm một em ghế tựa nhé.
Mấy ngày nay tôi vẫn ăn chủ yếu là trái cây và bánh quy giòn. Tối qua có ăn một chút bánh Quesadilla – đây có lẽ là món ăn nặng bụng nhất tôi ăn từ hôm phẫu thuật đến giờ. Thuốc ở bơm giảm đau sắp hết rồi, điều đó cũng đồng nghĩa với việc ngày mai sẽ phải rút nó ra. Ống dẫn lưu hiện tại vẫn khá ổn, nó cũng không phiền phức lắm. Có điều hôm nay người vẫn hơi mệt chút. Sáng nay lúc đi vào nhà tắm tôi thấy mình đã đứng thẳng hơn nhiều rồi, không phải là tôi cố đứng thẳng lên đâu, chỉ đứng tự nhiên bình thường tôi. Cứ phải đi lại và đứng khom khom như hiện tại khiến tôi thực sự thấy đau. Ôi buồn ngủ quá, tôi đi ngủ nhé, sẽ cập nhật thêm sau cho mọi người!
2 ngày sau phẫu thuật - 2h30 chiều
3 ngày sau mổ - chỉ 1 ngày mà khác đến thế!!!
Hiện tại vẫn chẳng có chút cảm giác thèm ăn gì cả, vẫn chỉ ăn trái cây tươi, protein lắc và bánh quy giòn khi cần uống thuốc thôi. Mẹ đến lúc 1 giờ chiều và đã đến lúc tháo bơm giảm đau. Tôi tháo cái nịt bụng ra, dễ cả thở, đợi một lúc, sau đó tôi nằm xuống ghế tựa, đặt một chiếc gối lên bụng, hít một hơi thật sâu, rồi mẹ từ từ rút cái ống bơm giảm đau ra. Không đau mà chỉ có cảm giác kéo kéo, đẩy đẩy, sau đó chúng tôi ném nịt bụng vào máy giặt và đi đến phòng tắm. Chồng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng tay cầm vòi hoa sen, tay cầm cái ghế tắm, mẹ cởi đồ cho tôi và giúp tôi tắm rửa. Tôi ngồi xuống, cạo lông chân thật cẩn thận, từ từ, sau đó mẹ nhẹ nhàng gội đầu cho tôi, giúp tôi tắm, rồi khô và bôi một ít Biofreeze lên cơ lưng, mặc quần áo, sấy khô tóc và giúp tôi trở lại ghế tựa. Cảm giác tắm xong thật tuyệt! Di chuyển xung quanh thật dễ dàng khi không có cái nịt bụng chết tiệt đó, cảm giác dễ chịu vô cùng. Thế nên tôi đã tận hưởng trọn vẹn 1,5 tiếng để giặt và phơi khô nó, nhưng bây giờ lại mặc lại vào rồi, các cơ quan lại đang bị bóp nghẹt lại rồi haha. Giả sử đây là cái to nhất (nịt bụng giai đoạn 1) thì cái tiếp theo (tức là dành cho giai đoạn 2 của quá trình hậu phẫu) sẽ mặc trong 5 ngày nữa sẽ còn nhỏ hơn sao? Ôi không thể tưởng tượng được, dù sao thì thế nào cũng được, tôi chịu được. Mừng vì đã qua được 48 tiếng, đây thực sự là khoảng thời gian tệ hại nhất.
À mà tôi thấy nhiều người phàn nàn về vụ ống dẫn lưu, nhưng tôi thấy hoàn toàn bình thường, chúng không làm tôi khó chịu hay đau đớn gì cả. Vị trí đặt ống ở ngay trên đường mổ, phía hông bên trái. Tôi không biết vùng đó có tê hay có gì đó không nhưng thực sự không gây khó chịu chút nào.
Tình trạng sưng tấy thường khá nặng vào ban đêm, chắc có lẽ mỗi tối tôi sẽ phải nới lỏng cái nịt bụng ra khoảng 1 tiếng đồng hồ cho dễ chịu. Tôi cũng định sẽ mượn chiếc gối chữ C của một người bạn để xem có giúp giảm đau lưng không. Và có thể sẽ yêu cầu bác sĩ kê cho một ít thuốc giãn cơ Flexoril mà trước đây tôi có dùng rồi để trị chứng đau nửa đầu.
Hiện tại tôi đã giảm xuống uống còn ½ viên Percocet mỗi 4 tiếng, và cứ 8 tiếng lại uống 600mg Motrin, thuốc này giúp tôi bớt đau bụng hơn rất nhiều, nhưng thực tế bụng cũng không bị đau nhức mấy. Chỉ có đau lưng là ghê gớm, chỉ mong nhanh nhanh hết bị đau lưng thôi. Rõ ràng đã đặt một miếng đệm sưởi lên lưng rồi nhưng cũng chẳng giúp được gì, đau khủng khiếp í mọi người ạ.
Tối qua trước khi đi ngủ tôi có uống nửa viên Valium, chắc có lẽ vì thế nên nó giúp tôi ngủ ngon. Chắc tối nay sẽ lại uống thêm nửa viên nữa. À đêm qua ở phía trên bên trái bụng cứ có cảm giác như ai đó đang đá vào mình từ bên trong, giống như kiểu em bé thúc hoặc cái gì đó haha. Có lẽ đó là một cơn co thắt nào đó, nó cứ chọc chọc rồi di chuyển….hay là các dây thần kinh đang cố gắng kết nối lại nhỉ, nhưng cảm giác này khá lạ và hơi đau (tôi chưa bao giờ thích khi con mình di chuyển ở trong bụng, thực sự tôi không phải là người mẹ thấy điều đó dễ thương hay đáng yêu, chỉ thấy đau và phiền phức haha).
Bây giờ mỗi ngày tôi đang uống EmergenC 3 lần, loại này có vẻ tốt lắm vì có chứa cả chất điện giải cũng như các loại vitamin. Mỗi lần sau khi uống 1 ly lại cảm thấy rất khỏe khoắn. Đến thời điểm hiện tại tôi cũng không bị táo gì cả, ngày nào cũng đi đều đặn. Ngoài tình trạng sưng tấy trên vết mổ thì mọi thứ lúc này khá ổn, tôi thực sự hài lòng.
4 ngày sau mổ
Vấn đề phiền phức nhất lúc này vẫn là đau lưng và nịt bụng. Một bạn ở trên này có nói là bác sĩ của bạn ấy khuyên KHÔNG NÊN quấn nịt bụng, tất nhiên nghe tin này tôi sung sướng quá chừng, nhưng tìm hiểu lại thấy hầu hết các bác sĩ đều khuyên bệnh nhân nên mặc, vì vậy tôi sẽ nghe theo lời bác sĩ của mình vậy, cố gắng tiếp tục chiến đấu với nó.
Hôm nay kiểm tra dẫn lưu thấy suốt 24 tiếng nhưng dịch chảy ra chỉ có 25cc, đây là mức có thể tháo dẫn lưu ra. Nhưng tôi vẫn còn 4 ngày nữa mới đến lịch tháo, cũng không có ý định tháo ra sớm, thà để nó an toàn ở đó còn hơn là rút ra rồi lại bị tụ dịch. Nhìn chung hiện tại bụng vẫn còn khá sưng, nhất là vào buổi tối, chủ yếu là sưng ở vùng bụng trên, vùng eo hai bên hông và ngay trên vết mổ. Thật nóng lòng muốn xem bụng mình sẽ thế nào khi không bị sưng tấy. Chắc phải sưng mấy tuần mới đỡ cơ. Dù sao hiện tại tôi cũng đang tiến triển rất tốt.
5 ngày sau mổ - kiệt sức, cái lưng lại đang giết tôi mọi người ạ
Tôi mới gọi cho bác sĩ xin kê thuốc giãn cơ Flexoril để đối phó với tình trạng co thắt cơ, đau lưng và để giúp toàn thân được thư giãn. Tôi nói chuyện với vợ ông ấy là một y tá cũng làm việc tại phòng khám, nhưng cô ấy hơi sợ vì đó là một loại thuốc mạnh hiếm khi họ kê cho bệnh nhân. Cô ấy bảo thường họ chỉ kê cho bệnh nhân uống 2 năm 1 lần. Thực sự tôi không hề biết nó mạnh đến thế. Vì vài năm trước người ta có kê cho tôi để trị chứng đau nửa đầu. Cô ấy gợi ý dùng sang Motrin 800mg nhưng thực sự tôi không thể uống quá nhiều loại này vì sẽ lại bị loét dạ dày mất. Rối tung như một mớ hỗn độn! Cuối cùng vẫn phải chờ hỏi ý kiến bác sĩ. Cô ấy đã rất ngạc nhiên khi tôi nói Valium thực sự không có tác dụng với tôi, uống vào khiến tôi đau đầu khủng khiếp. Tự cảm thấy bản thân mình rắc rối thật!
Hôm nay tôi chưa uống viên Percocet nào, lần cuối cùng là uống nửa viên lúc 4 giờ sáng, sau đó chỉ uống tylenol. Cảm giác bây giờ chỉ giống như mình đang bị kiệt sức, chắc có lẽ đó là cách cơ thể nói cho tôi biết mình phải nghỉ ngơi nhiều hơn. Ôi cảm giác thật là vô dụng khi mình thì nằm đây còn chồng thì tất bật mọi việc, dọn dẹp, nấu nướng, đưa đón, chăm sóc con cái. Tội nghiệp!
À còn vụ bụng sưng tấy nữa chứa, ghét thế chứ. Tôi thậm chí chẳng muốn đăng một cái ảnh mới nào vì sưng quá nặng. Y tá hôm nay cũng bao tình trạng sưng sẽ nặng đỉnh điểm từ ngày thứ 3 đến ngày thứ 7 sau phẫu thuật.
7 ngày sau phẫu thuật
Dịch rỉ ra ở ống dẫn lưu vẫn không nhiều (vẫn dưới 25cc 1 ngày, và đã duy trì ở mức này suốt vài ngày qua rồi). Nhưng có điều lạ là dịch vàng nhạt tôi thấy đêm qua mà sáng nay trông lại chuyển thành màu đỏ, trông như kiểu có một dải máu dài mỏng đang chảy ra ấy. Hôm qua lúc tắm tôi cũng thấy dịch có màu đỏ như thế này sau khi đứng tắm quá lâu …nhiều máu đỏ đã chảy ra thay vì thứ dịch màu vàng. Liệu điều này có bình thường không nhỉ, chắc có lẽ tôi sẽ phải gọi bác sĩ.
Ngoài ra, tôi vẫn còn siêu sưng, phát điên lên mất, sưng nhất là ở vùng eo ấy. Mỗi ngày tôi vẫn đang đi lại kiểu hơi khom khom một chút, vẫn chưa thể thẳng lưng được. Chính điều này khiến lưng tôi càng ngày càng đau hơn hix hixx. Chắc ngày mai sẽ được rút dẫn lưu.
8 ngày sau mổ - đã rút dẫn lưu
Về tình trạng sưng hiện tại, thực sự không có cách nào khác ngoài chờ đợi và cơ thể tôi sẽ tự xử lý nó. Hôm nay đến gặp bác sĩ đã chia sẻ một điều khá thú vị, trái ngược hoàn toàn với hầu hết quan điểm của mọi người trên đây. Ông ấy nói rằng nếu bạn muốn sưng ít thì bạn không thể uống nước. Đúng là nó giúp đào thải độc tố...vv nhưng cuối cùng sẽ gây ra nhiều dịch để cơ thể bạn phải loại bỏ chúng và sẽ làm cho tình trạng sưng tấy tồi tệ hơn, kỳ lạ thật đấy. Tôi bình thường uống rất nhiều nước, vì thế để chờ vài tuần nữa xem ông ấy nói như vậy có đúng không haha.
Tóm lại ngày hôm nay cảm thấy khá tốt mặc dù vẫn chưa thể ngủ ngon, ước gì có thể nằm nghiêng ngủ. Vẫn đi lại lom khom, à bác sĩ cũng bảo bây giờ đã đến lúc tôi phải đứng thẳng lên rồi, nhưng tôi bảo: vẫn chưa thể vì đau lắm. Ông ấy lại động viên bảo nên bắt đầu thử và làm như thế không sợ bị bung chỉ khâu đâu, lưng tôi sẽ đỡ đau hơn rất nhiều khi bắt đầu đứng thẳng người. Tôi quen đi lom khom thế rồi, bây giờ lúc nào cũng phải tự nhắc bản thân phải đi thẳng lên, và lúc nào nhớ thì có thể đi thẳng lưng hoàn toàn được, nhưng chỉ được mấy phút lại quên, lại về tư thế lom khom haha.
Tôi hiện tại đã ngừng uống tất cả các loại thuốc ngủ, chỉ thi thoảng uống thuốc giãn cơ flexeril nếu cần thôi. Ngoài ra vẫn đang duy trì uống Motrin mỗi 8 giờ và Tylenol mỗi 4 – 6 giờ. Uống thêm cả 1 loại trà giải độc gan nữa vì nó phải xử lý quá nhiều thuốc, mỗi ngày một cốc trà sẽ giúp làm sạch gan. Bây giờ chỉ cần hết đau lưng là mọi thứ sẽ rất tuyệt, hi vọng sẽ nhanh hết.
9 ngày sau phẫu thuật
Ảnh đăng ở trên là vết sẹo mới khi không dán băng, khá bất ngờ vì nó mỏng đến thế. Ước gì đường sẹo không bị kéo cao vòng lên đến xương hông như thế, nhưng không tránh được, kiểu vết sẹo căng da bụng là phải vậy rồi. Chắc chắn nó sẽ mờ dần đi thôi. Nhìn ảnh trông có vẻ không sưng lắm, nhưng thực tế bên ngoài vẫn khá sưng đấy.
12 ngày sau phẫu thuật
14 ngày sau mổ
15 ngày sau mổ
16 ngày sau mổ
Trở lại với cái bụng, vâng tôi đã bắt đầu thích nó rồi. Vết sẹo rất mỏng luôn, tôi biết chắc chắn nó sẽ mờ dần đi và đẹp hơn. À mà sau khi phẫu thuật tất cả các đồ tôi dùng như nịt bụng, băng gạc, hay các miếng lót mềm mại, miếng dán silicon cho sẹo, đều là do bác sĩ cung cấp nhé. Thật tuyệt khi không phải lo lắng về chúng, cũng phải đến vài trăm $ ấy.
Beinme53 Chào bạn, tôi cũng làm bụng nhưng không chỉnh cơ và hút mỡ, bác sĩ cũng bảo có thể bắt đầu chạy bộ lại sau 3 tuần nhưng tôi đã quyết định chờ đến 5 tuần sau khi thấy một bạn chia sẻ rằng mọi thứ đang rất tuyệt, nhưng đùng một cái vết mổ của bạn ấy bị rách ra cả 2,5cm vào tuần thứ 4 do tập thể dục. Thế là tôi sợ quá đành phải chờ đến 5 tuần mới dám tập. Nhớ là ngay cả khi bạn thấy mình bình thường và hoàn toàn có thể đi bộ cả 30 phút trên máy chạy bộ thì thực tế bên trong cơ thể bạn vẫn đang phải cố gắng sử dụng rất nhiều năng lượng để kết nối các mô lại với nhau sau khi trải qua một cuộc phẫu thuật lớn như thế. Vì vậy tôi khuyên bạn đừng quá vội vàng, cần lắng nghe cơ thể và từ từ bắt đầu làm quen trở lại. Về phần tôi, sau 3 tuần tôi bắt đầu đi bộ lại rất nhẹ nhàng, mỗi lần lại tăng lên một vài phút và tăng tốc hơn một chút. Và tôi định đến tuần thứ 5 mới bắt đầu chạy. 0
21 ngày sau mổ - cảm giác mọi thứ càng ngày càng bình thường hơn
4 tuần sau mổ - mới đến tái khám
Mà hôm nay tôi mới đến tái khám rồi, cô ấy nói mọi thứ có vẻ tốt. Mặc dù tôi có một ít mô sẹo nhỏ ở ngày rìa rốn. Nó có màu hơi đỏ và khi ấn xuống cảm giác như có một cái nút thắt ở dưới. Vì thế cô ấy bảo tôi về matxa vài lần một ngày để cho nó tan ra. Nếu sau 4 tuần không thấy tốt hơn thì đến phòng khám để tiêm steroid giúp nó tan ra hoặc làm cái gì đó. Tuy nhiên nó nhỏ xíu à, với cả tôi cũng không quá lo lắng về nó. Nhưng vẫn phải theo dõi vì y tá bảo có thể nó sẽ trở nên xấu hơn. Cô ấy cũng phát cho tôi mấy tấm silicon để bắt đầu dán vào vết sẹo. Trông nó đẹp lắm, màu da luôn nên trông hòa lẫn luôn với màu da bụng, không bị lộ mấy. Cô ấy đưa số lượng đủ dùng trong 1 tháng, 1 dải này là có thể dùng trong 2 tuần cơ. Lý do lớn nhất tại sao mọi người thực hiện phương pháp trị sẹo này đó là để đẩy nhanh thời gian lành sẹo. Silicon sẽ “hút” màu ra khỏi vết sẹo (màu đỏ). Nhưng thực tế thời gian sẽ “tự mình” làm điều đó và việc vết sẹo sẽ sáng màu như nào là còn phụ thuộc vào yếu tố di truyền của bạn nữa. Chúng ta cùng chờ xem sẹo trông sẽ như nào trong 1 tháng. Cô ấy nói họ cung cấp các miếng dán silicon chất lượng hàng đầu. Tuy nhiên, ngay cả khi chúng ta không áp dụng bất kỳ phương pháp trị sẹo nào thì cuối cùng sẹo cũng mờ đi theo thời gian mà.
Nói chung tôi rất hài lòng với kết quả lúc này, và cũng đi sắm bikini cho mình rồi hihi. Vẫn chưa trở lại phòng tập, cảm giác chưa sẵn sàng lắm. Nhưng dù sao những ngày vừa qua tôi cũng cảm thấy khá tốt, không quá mệt mỏi. Hai tuần qua mọi thứ đã dần trở lại bình thường, làm việc vặt, đi dạy, tắm táp cho lũ trẻ vv… Vài đêm có thấy mệt hơn những đêm khác nhưng nhìn chung là khá tốt.
34 ngày sau mổ
Tư thế đôi khi vẫn rất tệ, cứ phải nhắc nhở bản thân suốt cả ngày rằng mình CÓ THỂ NGỒI, ĐỨNG thẳng hẳn người rồi, và cần phải làm như thế. Nói chung tôi thực sự hạnh phúc khi đã quyết định làm điều này, loại bỏ đống da nhăn nheo xấu xí và không còn phải cố gắng nhét nó vào quần nữa. Làm riết thành quen trong suốt nhiều năm qua, hôm trước lúc ngồi dạy Piano tự nhiên tay lại cứ đưa xuống nhét nhét da thừa vào quần, quên mất rằng giờ chẳng còn gì mà nhét nữa rồi haha. Công cuộc mua sắm bây giờ cũng thú vị hơn rất nhiều, thân mật với chồng cũng tuyệt vời hơn nhiều. Cuộc sống thật tuyệt!!!
6 tuần sau phẫu thuật
7 tuần sau mổ - vẫn còn mệt, vẫn sưng vào ban đêm....
13 tuần sau phẫu thuật
Hơn 3 tháng sau phẫu thuật
5 tháng sau phẫu thuật – phải phẫu thuật cắt bỏ túi mật
Ngay khi được xuất viện (ở lại bệnh viện 3 ngày) tôi đi thẳng đến chỗ bác sĩ phẫu thuật làm căng da bụng, nhưng cô ấy không có ở đấy, tiếp tôi là một vị bác sĩ khác. Ông ấy cảm thấy khá tệ, nhưng cả hai chúng tôi đều biết tại thời điểm này thì không thể làm gì được. Ông ấy bảo nếu trong 6 tháng nó đã hoàn toàn lành, và nếu lúc đó có thể chỉnh sửa để làm cho nó mịn đẹp hơn thì chắc chắn ông ấy sẽ làm. Xin lỗi vì bài đăng quá dài nhưng thực sự tôi đang thất vọng lắm, sau bao nỗ lực bây giờ mọi thứ lại thành ra thế này.
5 tháng sau phẫu thuật
6 tháng sau phẫu thuật căng da bụng
Đã chạy cũng chồng được vài lần và cuối cùng cũng có thể nâng tạ trở lại vào ngày hôm qua, mọi thứ rất ổn sau một thời gian dài không tập bài tập này. Hai cánh tay đã tích mỡ trông khá xấu vì suốt khoảng thời gian qua không tập luyện chút nào nhưng bây giờ sẽ là lúc tôi tập luyện để làm chúng săn chắc trở lại. Thật mừng vì cơ thể đang hồi phục và bình thường trở lại. Mặc dù không may phải phẫu thuật khẩn cấp để cắt bỏ túi mật, nhưng cơ thể chúng ta vốn không hoàn hảo nên cần phải đối mặt. Sau tất cả những chuyện đã xảy ra tôi thấy mình thật may mắn vì đã sống sót an toàn mà không có bất trắc gì xảy ra.
8 tháng sau phẫu thuật
Gần 10 tháng sau phẫu thuật – chỉnh sửa sẹo
11 tháng
Để xem nào, về mặt thể chất, phải thừa nhận là tôi đã bị tăng vài cân trong vài tháng quá. Vẫn rất vui và hài lòng khi đã quyết định thực hiện quy trình này. Và đối với những ai đang cân nhắc thực hiện tốt nhất hay dành thời gian nghiên cứu về quy trình thực hiện, thời gian hồi phục và nhất là về bác sĩ phẫu thuật. Những yếu tố này sẽ quyết định trực tiếp đến kết quả mà các bạn có thể nhận được.
11 tháng sau phẫu thuật – thêm một ca mổ nữa
Hôm tôi đến kiểm tra 10 ngày sau mổ vùng mu, bác sĩ đã cắt chỉ khâu, và nói mọi thứ rất ổn. Nói chung hiện tại tất cả đều tốt, tôi khỏe, hạnh phúc và hài lòng. Tháng tới tôi dự định sẽ có chuyến đi tới Haiti cùng với một nhóm bạn nhỏ và các mục sư cao cấp ở nhà thờ. Thực sự rất hào hứng.
1 năm sau phẫu thuật – cảm giác khá tuyệt
Sưng thi thoảng vẫn xuất hiện rồi lại hết, mặc dù không có lúc nào sưng nặng như vài thàng đầu. Nếu tôi ăn quá nhiều, cảm giác chất lỏng ngay lập tức chạy vào xung quanh vết mổ, và lại có thể cảm nhận được bụng đang sưng lên, nhưng chỉ cần đến sáng là hết sưng. Tôi đã giảm được gần 2kg so với năm ngoái vào thời điểm này, bây giờ mỗi ngày vẫn tập luyện và tiếp tục duy trì chế độ ăn sạch với protein lắc PureTrim, rất bổ dưỡng với nhiều hỗn hợp thảo dược chống lão hóa và chống căng thẳng.
Nói chung hiện tại tôi cảm thấy khá tuyệt. Thật sung sướng vì đã loại bỏ được chỉ khâu vĩnh viễn gây đau đớn ở mu. Chỉ hơn 1 tuần sau khi cắt bỏ nó đi, không hề thấy đau đớn gì ở vùng mu nữa. Vùng bụng bây giờ thi thoảng vẫn có những cơn đau kéo đến, chắc có lẽ liên quan đến ca phẫu thuật và tôi đã quen với chúng rồi, hi vọng qua thời gian sẽ hết. Cảm giác ở bụng đã đang dần trở lại nhưng vẫn còn những vị trí khá tê, chủ yếu là vùng quanh rốn.
Thực sự tôi khá tiếc vì đã không làm hút mỡ ở hai bên sườn, vì thành bụng phía trước bây giờ thực sự rất phẳng phiu, do đó vùng hai bên sườn lại trông đáng chú ý hơn. Ngay cả với chế độ ăn uống lành mạnh, cùng lối sống năng động thì những phần mỡ thừa ở hai bên eo này chắc chắn cũng không biến mất được, do đó tôi đang định sẽ hút mỡ sau chuyến đi Haiti về. Chúc mọi người thật may mắn nhé, nếu có câu hỏi gì thì cứ thoải mái gửi nhé, rất vui được chia sẻ với các bạn.
Vết sẹo sau gần 16 tháng phẫu thuật
Gần 15 tháng sau mổ
Về tập luyện thể dục: tôi vẫn đang phải từ từ tập các bài tập bụng. Có thể tập bụng và không thấy đau đớn gì nhưng hiện tôi đang tập các bài tập cường độ cao ngắt quãng (HIIT) vài ngày một tuẩn, nó có tác dụng rất tốt cho phần “lõi khung” bên trong của bạn. Tuy nhiên mỗi lần tập tôi vẫn cần hết sức cẩn thận vì biết rằng ở có có các mũi khâu vĩnh viễn, tôi không muốn làm ảnh hưởng đến chúng. Ngoài ra tôi cũng không muốn vặn hay uốn cong người sai cách hay làm cho cái gì đó bị bung ra hay đại loại thế. Nói chung tôi vẫn rất thận trọng khi tập luyện, nếu có bài tập nào đó cảm thấy không phù hợp thì tôi chắc chắn sẽ không tập.
1,5 năm sau phẫu thuật
Liên quan đến ca phẫu thuật căng da bụng: bên trái bụng vẫn còn tê, bên phải thì không. Tuy nhiên không bị đau hay sao cả, chỉ là cảm giác hơi lạ lạ. Các vết sẹo mỗi ngày đều mờ đi, không còn nhìn rõ nữa, chúng cũng không làm phiền gì đến tôi, vẫn tự tin mặc bikini. Và vẫn mong muốn được thực hiện các quy trình phẫu thuật khác, sẽ chờ thêm một thời gian nữa, tiết tiệm tiền và thảo luận thêm với chồng hihi.
Gần 2 năm sau phẫu thuật
Gần 4 năm sau mổ + Nâng ngực chảy xệ