Chào các bạn, mình là Vũ Thị Hằng, quê ở Thái Bình. Gia đình mình có 4 anh chị em. Bố từng tham gia chiến đấu nên bị mất sức lao động. Mẹ khi sinh mình ra được mấy tháng thì bị viêm đa khớp dạng thấp. Và khi mình14 tháng tuổi, mẹ đã không thể đi lại được, nên việc vệ sinh cá nhân như tắm giặt, ăn uống đều phải nhờ sự giúp đỡ của người thân. Hồi còn nhỏ, trong khi các bạn được mẹ đưa đi chợ, tết tóc, chải đầu, mua váy áo, giầy dép,…. Còn mình thì đã phải đi làm thuê để trang trải kinh tế cho gia đình. Ai thuê mướn làm việc gì mình cũng làm, như: rửa bát, bưng bê, dọn dẹp. Tưởng rằng mọi thứ cứ thế trôi qua, nhưng biến cố cuộc đời bỗng từ đâu ập đến…
Khi sinh ra, mình vẫn bình thường, lành lặn như mọi người khác. Nhưng đến năm 22 tuổi, khi đang đi trên đường, mình bỗng bị một người say rượu đi xe máy đâm vào. Lúc đó, mình hoàn toàn bất tỉnh và được một người đi đường tốt bụng cho vào bệnh viện đa khoa tỉnh Thái Bình. Khi tỉnh dậy, nhìn lên gương mặt, mình thực sự đau đớn vô cùng. Khuôn mặt mình đã bị biến dạng hoàn toàn, bị gẫy xương chính mũi, vẹo lệch vách ngăn, bị khuyết ở cánh mũi trái, bị gẫy răng cửa. Phần gò má bên trái do bị đập xuống nên làm rạn gò má làm mắt bị đẩy sâu xuống. Chiếc mũi biến dạng, khi rời viện một thời gian vẫn bị nghẹt, thỉnh thoảng làm mình khó thở, khó khăn trong việc hô hấp.
Sau tai nạn, mình càng trở nên tự ti hơn, mặc cảm hơn, không dám ra đường, nói chuyện hay tiếp xúc với ai. Trải qua một thời gian dài, mình chỉ biết thu mình lại. Khẩu trang chính là “cứu cánh” của mình. Mặc dù điều kiện kinh tế rất khó khăn, nhưng mình vẫn cố gắng để phẫu thuật chiếc mũi cho bình thường trở lại, nhưng phẫu thuật 2 lần đều thất bại. Bố mẹ thương mình, cũng luôn động viên và ủng hộ. Mỗi lần nghe câu nói “Bố hứa sẽ làm tất cả cho con”, mình lại thấy chạnh lòng, thương bố mẹ vất vả, thương cho bản thân mình,…
Trong lúc tưởng như đã hết hi vọng, mình đã biết đến và đăng kí tham gia chương trình Hành trình lột xác 2018 do bệnh viện Kangnam tổ chức. Ban đầu mình chỉ hi vọng được lọt vào tốp 50, nhưng may mắn thay mình đã được lọt vào tốp 10, được thẩm mỹ miễn phí tại bệnh viện Kangnam.
Khi sinh ra, mình vẫn bình thường, lành lặn như mọi người khác. Nhưng đến năm 22 tuổi, khi đang đi trên đường, mình bỗng bị một người say rượu đi xe máy đâm vào. Lúc đó, mình hoàn toàn bất tỉnh và được một người đi đường tốt bụng cho vào bệnh viện đa khoa tỉnh Thái Bình. Khi tỉnh dậy, nhìn lên gương mặt, mình thực sự đau đớn vô cùng. Khuôn mặt mình đã bị biến dạng hoàn toàn, bị gẫy xương chính mũi, vẹo lệch vách ngăn, bị khuyết ở cánh mũi trái, bị gẫy răng cửa. Phần gò má bên trái do bị đập xuống nên làm rạn gò má làm mắt bị đẩy sâu xuống. Chiếc mũi biến dạng, khi rời viện một thời gian vẫn bị nghẹt, thỉnh thoảng làm mình khó thở, khó khăn trong việc hô hấp.
Sau tai nạn, mình càng trở nên tự ti hơn, mặc cảm hơn, không dám ra đường, nói chuyện hay tiếp xúc với ai. Trải qua một thời gian dài, mình chỉ biết thu mình lại. Khẩu trang chính là “cứu cánh” của mình. Mặc dù điều kiện kinh tế rất khó khăn, nhưng mình vẫn cố gắng để phẫu thuật chiếc mũi cho bình thường trở lại, nhưng phẫu thuật 2 lần đều thất bại. Bố mẹ thương mình, cũng luôn động viên và ủng hộ. Mỗi lần nghe câu nói “Bố hứa sẽ làm tất cả cho con”, mình lại thấy chạnh lòng, thương bố mẹ vất vả, thương cho bản thân mình,…
Trong lúc tưởng như đã hết hi vọng, mình đã biết đến và đăng kí tham gia chương trình Hành trình lột xác 2018 do bệnh viện Kangnam tổ chức. Ban đầu mình chỉ hi vọng được lọt vào tốp 50, nhưng may mắn thay mình đã được lọt vào tốp 10, được thẩm mỹ miễn phí tại bệnh viện Kangnam.